Có khi tôi như là người điên Tôi đi lang thang trong cơn bẽ bàng như một thằng điên Có đôi khi tôi tự làm mình đau Tôi đập tan tất cả mọi thứ khiến tôi phải suy nghĩ về em Tôi muốn trông thấy em! Tôi muốn được gần em Tôi muốn ôm em, hôn em, yêu em! Tôi muốn say đắm em Tôi muốn nụ cười em Tôi muốn em ôm tôi, yêu tôi! Bao nhiêu ngày qua lẩn trốn trong những góc tối Ẩn sau trong những căn phòng Tôi đang lừa dối chính mình. Đã bao ngày tháng qua để tiếc, đã bao ngày tháng qua đủ biết là Em đã xa rồi Giật mình dậy quên những thàng ngày buồn và những đêm dài Và những đêm dài thao thức, Những đêm dài anh đã trốn tránh cuộc đời vì ai?? Dậy và chạy, chạy về phía mặt trời để thấy con đường Để thấy con đường còn thênh thang Cuộc sống không ngừng lại dù có thiếu vắng em Ừ! Em đã xa tôi, em đã xa như chính em đã chọn Ừ! Em cứ đi đi, em cứ đi tôi sẽ không đau buồn làm gì (Tôi đã viết hết tất cả vào quyển nhật ký và tự biện hộ cho mình rất nhiều lý do) Tôi tự hỏi chính mình vì sao em xa tôi? Có lẽ tôi đã sai, em không thuộc về tôi Xa thì xa thôi, quên thì quên thôi, mọi thứ bình thường thôi! Mỗi sớm thức giấc tôi vẫn ngồi uống ly cà phê Chuẩn bị quần áo đi làm, cuộc sống vốn rất yên bình Chẳng có gì khiến tôi phải tiếc, chẳng có gì khiến tôi cần biết là Em ở nơi nào! Anh muốn dừng lại, dừng lại và nhìn lại vì thật sự lúc này anh cần vức bỏ hết Nên đừng nói thêm những điều quá thừa thải bời vì trong anh em đâu còn cần thiết Mọi thứ đối với anh quá mõi mệt, thời gian sẽ chứng minh cho em biết: "Có cố gắng cách mấy cũng chẳng có hồi kết!" Bởi vì khoảng cách của chúng ta giờ đã là quá xa Sẽ không có đúng sai hoặc cả 2 đều sai cả và bời vì Anh đã từng nói là:" yêu em chính là giả dối mà!" Anh đã từng mong cảm xúc đó chỉ là ngộ nhận Nhưng sau tất cả anh không thể từ chối lòng rằng: "Em chỉ là phép thử, em chỉ là người lạ, vắng em tim vất vả thì thôi ... Mặc kệ" Giật mình dậy quên những thàng ngày buồn và những đêm dài Và những đêm dài thao thức, Những đêm dài anh đã trốn tránh cuộc đời vì ai?? Dậy và chạy, chạy về phía mặt trời để thấy con đường Để thấy con đường còn thênh thang Cuộc sống không ngừng lại dù có thiếu vắng em