Có lẽ em đang yêu thương cuộc đời thật nhiều nên quên Hôm nay em bỗng nhận thấy em đã luôn một mình em về mỗi đêm Phi con xe qua gần trăm cây số Mưa đang bao vây hàng cây con phố Thời gian như tan trong mặt kính đồng hồ Tay trên ga trong phút chốc ngừng rồ để trôi đi (Trôi đi, trôi đi) Để mình được trôi đi (Trôi đi, trôi đi) Đêm chưa qua và ngày mai chưa tới Trên TV là dòng tin không mới Mong sao trong một diễn biến kịp thời Đời ban cho em một liều thuốc tuyệt vời để quên đi (Quên đi em à) (Để mình được quên đi, quên đi, quên đi) Có quá nhiều suy nghĩ trong tâm trí Đêm về tay vắt lên mắt nhâm nhi Để dưới gối là những cơn mộng mị Và nghe bên tai như có ai thầm thì Thấy từng phút như từng lúc chậm đi Tay miên man lấp đầy trang nhật ký Bằng những cảm giác không bộc phát tức thì Về chuỗi ngày tháng không hề đáng được ghi Đã là tháng thứ bảy bài nhạc cuối cùng hay Cũng là lần chót em được vui trọn ngày Những bộ phim không còn chứa đựng những thông điệp em tìm kiếm Từng lời thoại như đang gợi lại điều em giấu ở trong tim Như đang viết về em Như cố giết được em Ảo giác giải thoát chưa từng biết mà thèm Nhưng mà nhìn kìa em Nắng lên rồi Tự nhủ mình phải cố gắng lên thôi Tham sân si nam mô bao miệng người Quan tâm chi nam mô em mỉm cười Đôi chân đi nam mô không nhiều lời Nói có hết tâm tư trong đời Tham sân si nam mô bao miệng người Quan tâm chi nam mô em mỉm cười Đôi chân đi nam mô không nhiều lời Nói có hết tâm tư trong đời Em sẵn sàng bỏ tất cả để cắm một bông hoa đáng giá có 10 ngàn à Sau cơn bão kia tàn phá, em lấy hết tất cả chất đống cạnh cái bàn là Em ủi những bản ngã, tất cả ký ức em là cho phẳng phiu Xếp vào một góc những điều từng chắt chiu Em vẫn yêu em, vẫn biết yêu cuộc đời thật nhiều Mà em ơi Trước cơn bão luôn là bình yên trôi Trong cơn bão luôn là mình em thôi Có điếu thuốc chưa châm em thà đặt trên môi thay lời Khi hôm em thăm anh trên ngọn đồi Bông hoa em mang đã hứa lâu rồi Lấy những can đảm mình nhìn lên trời Gió thổi lên rồi, mình phải đi thôi Phi con xe qua gần trăm cây số Mưa đang bao vây hàng cây con phố Thời gian như tan trong mặt kính đồng hồ Tay trên ga trong phút chốc ngừng rồ để trôi đi (Trôi đi em à) Để mình được trôi đi (Trôi đi, trôi đi) Anh cũng từng như em Gặp cơn bão này cũng muốn dừng như em Anh cũng là người, cũng đơn thuần như em Đời không được đẹp như phim mình hay xem Anh cũng từng như em Giam mình trong phòng hết cả tuần như em Đón nhiều sinh nhật không ai mừng như em Và điếu thuốc này thôi mình dừng đi em Nó cũng từng như anh Uống rồi cuốn cho ngày dài qua nhanh Lướt cao tốc không buồn gài thêm phanh Con tim nguội lạnh trong hình hài mong manh Ta có cùng cơn đau Không cần nói, không cần gọi tên nhau Được bao lâu đám mây đen trên đầu Khi từng đợt nắng đang lấp lánh đằng sau Có lẽ em đang yêu thương cuộc đời thật nhiều nên quên Hôm nay em bỗng nhận thấy em đã luôn một mình em về mỗi đêm Tham sân si nam mô bao miệng người Quan tâm chi nam mô em mỉm cười Đôi chân đi nam mô không nhiều lời Nói có hết tâm tư trong đời Tham sân si nam mô bao miệng người Quan tâm chi nam mô em mỉm cười Đôi chân đi nam mô không nhiều lời Nói có hết tâm tư trong đời