Sáng nay thức dậy Mẹ hỏi rằng Sao dậy muộn vậy Chân không chạm đất Em đã đi mất Trong cơn mơ màng Tôi nhìn em Bước đi vội vàng Không còn ánh nắng Chỉ còn màu trắng Nhìn ngoài trời đầy nắng Nghe những cơn mưa rào Ngồi ngoài thêm mưa hắt Bâng khuâng trong con mắt tôi luôn tìm về Và tôi chỉ muốn được dành thêm vài phút với em Cuộc sống thiếu bóng hình em chỉ còn sắc đen Vì những cái ôm nhẹ nhàng Chìm đắm tôi trong màu vàng Của em