Ngày gió cuốn em đi đi thật xa Tìm những giấc mơ không còn em nữa Rồi mãi cuốn tôi đi theo lối mòn Và giờ đây dáng em cứ mãi lướt qua đời tôi À ơi, tôi đi tìm Chìm sâu vào nỗi nhớ Mãi chôn vùi ước mơ ta cùng nhau hứa Ngàn cách xa cũng chẳng quay về Đó chỉ là giấc mơ của tôi, riêng tôi mà thôi (riêng tôi mà thôi) Anh lại trở về cùng những dòng bụi đường Kẻ vất vưởng quay về lại với chốn phong sương Lặng lẽ và nhớ mãi một nhành hoa Chào em, những gì yên bình nhất đời ta Hạ đã rơi, hạ nhớ em, phượng vĩ đang khoe màu Ta bỗng già đi, ta lớn lên, và ta xa nhau Anh, anh tìm em giữa thị trấn nhỏ thơ ấu một thời Anh viết lên nỗi lòng chất chứa hòa sắc trong nhạc và lời Gió thu hát, ngôi nhà, mái hiên mà hơi thở em đâu? Tìm cái ấm, tìm vùng đất ta khờ dại tuổi mới yêu đầu Đi tìm em, chợt ngỡ lạc em, lòng anh chợt mưa Tự hỏi, bao năm rồi em quay về con hẻm này chưa? Một chút vội vã, nắng phai giao mùa còn vương mái tóc em Ai đã từng hứa sẽ mãi chờ nhau? Vòng tay kia trôi lạc nơi nào? Mùa hạ của em dần qua không thể xanh trở lại đâu Đi tìm ai? Là em Bỗng thấy bóng dáng ấy thoáng qua nhưng sao cứ lặng im thẫn thờ? Cứ thế cuốn lấy những nhớ mong hay để em cứ thế phai mờ (cứ để em phai mờ) Về đêm tối, lạnh heo hắt, lòng theo gió đưa tôi về đâu? (Đưa tôi về đâu?) Bàn tay đó, tìm đâu thấy, tình vụt tắt cho tôi ngủ sâu (cho tôi ngủ sâu) À ơi, tôi đi tìm Chìm sâu vào nỗi nhớ Mãi chôn vùi ước mơ ta cùng nhau hứa Ngàn cách xa cũng chẳng quay về Đó chỉ là giấc mơ của tôi, riêng tôi mà thôi (riêng tôi mà thôi) Mãi chôn vùi ước mơ ta cùng nhau hứa Ngàn cách xa cũng chẳng quay về Đó chỉ là giấc mơ của tôi, riêng tôi mà thôi Mãi chôn vùi ước mơ ta cùng nhau hứa Ngàn cách xa cũng chẳng quay về