Anh tìm lại ngày ta biết nhau lần đầu Chạm vào môi chiếc hôn ngọt ngào Thanh xuân yêu dấu anh muốn phút giây ấy lưu thật lâu Anh đâu hay từ khi có em bên cạnh Dần dần vơi bớt đi hiu quạnh Mà sợ rằng nhói lòng nếu chuyện không thành Bởi vì lâu nay đã quen như thế Cuộc sống chẳng có gì ngoài bộn bề Phải làm sao khi mình chưa đi hết Quãng đường khờ dại ngô nghê? Chợt nhận ra hôm nay anh đã yêu em rồi Từ ngày anh khiến cho yêu thương ta chia đôi Bóng tối vây quanh đây không rời Nuối tiếc đi theo suốt một đời Hàng triệu câu nói cũ trong anh cứ lấp đầy Tình đầu anh ước ao nhưng sao không giữ chặt lấy? Để đến lúc em buông tay mất rồi Tựa hoàng hôn bên kia đỉnh đồi... lướt trôi ♪ Sau cơn mưa dài không có ánh cầu vồng Nhiều ngổn ngang để quên trong lòng Cho anh được nói xin lỗi với em bây giờ được không? Sâu trong em nặng nề vết thương một thời Mặc dù không nói ra vài lời Nhưng anh vẫn biết vẫn biết hết em ơi Nơi phiêu du mặt Trăng em qua Cũng chẳng thể có mặt Trời ở lại Giấu hơi ấm vùi trong câu ca Anh quặn lòng khi ngân nga Chợt nhận ra hôm nay anh đã yêu em rồi Từ ngày anh khiến cho yêu thương ta chia đôi Bóng tối vây quanh đây không rời Nuối tiếc đi theo suốt một đời Hàng triệu câu nói cũ trong anh cứ lấp đầy Tình đầu anh ước ao nhưng sao không giữ chặt lấy? Để đến lúc em buông tay mất rồi Tựa hoàng hôn bên kia đỉnh đồi... lướt trôi ♪ Chợt nhận ra hôm nay anh đã yêu em rồi Từ ngày anh khiến cho yêu thương ta chia đôi Bóng tối vây quanh đây không rời Nuối tiếc đi theo suốt một đời Hàng triệu câu nói cũ trong anh cứ lấp đầy Tình đầu anh ước ao nhưng sao không giữ chặt lấy? Để đến lúc em buông tay mất rồi Tựa hoàng hôn là em quá xa xôi... với tôi