Đến khi nào thì ta nhận ra mình đi quá xa? Chắc khi mình nhận ra đã không còn ai bên ta Thế nhưng sao Trong tâm hồn mình luôn Luôn kêu gào một tiếng nói Từ nơi sâu thẳm lòng ta Dù là đôi khi Trái tim này đã quá mỏi mệt ♪ Lắng nghe mình phút giây Điều gì làm ta thao thức ngàn năm qua? Dù thế gian này đổi thay Thì hãy tin vào điều vẫn luôn tồn tại Vì ta sống cho người Buồn vui lấm thân mình Trời vẫn xanh còn ta héo mòn Người ta vẫn mưu cầu Được vui ít sắc màu Rồi đánh rơi mình nơi gót chân Câu chuyện bổ ích kích thích tâm trí nhúc nhích Khúc khích trong đêm tĩnh mịch Linh ta linh tinh đàn kêu tích tịch tình tang Người thì mơ hồ, vài kẻ cơ đồ Thống khổ giả dối, đối mặt xấu hổ Trốn nhau đủ chỗ đến khi xuống hố Cố im lặng mình nằm lắng nghe Lời nói thỏ thẻ, gió hát nhỏ nhẹ Suối lùa qua khe, ai rồi cũng sẽ về với đất mẹ Số trời đã định từ sinh đến chết phải trả bằng hết Tất cả vất vả, thật thà, giả dối, hối hả, thối tha, xót xa bộn bề Đường về xa quá, miệng cười haha Hồn bay la đà vội vã thoát ra ♪ Trong tâm hồn mình luôn Luôn kêu gào một tiếng nói Từ nơi sâu thẳm lòng ta Dù là đôi khi Trái tim này đã quá mỏi mệt Dù là xa chỉ mình ta đi Hãy lắng nghe mình phút giây Điều gì làm ta thao thức ngàn năm qua? Dù thế gian này đổi thay Thì hãy tin vào điều vẫn luôn tồn tại Vì ta sống cho người Buồn vui lấm thân mình Trời vẫn xanh còn ta héo mòn Người ta vẫn mưu cầu Được vui ít sắc màu Rồi đánh rơi mình nơi gót chân