Khi những ngọn thông reo Kỉ niệm buồn tan như chưa bắt đầu Mây xuống lưng chừng, mây ngưng dưới nhà thờ xưa Thả bay những dòng suy tư Lòng mình lành như sông trong nắng hồng Ánh sáng bềnh bồng, sương khói mênh mông về khắp căn phòng Ngay lúc này, ngay lúc này Từng đàn xe hoa bằng mây, vươn mình kéo đến Anh đã tìm thấy mình Nằm ẩn sâu nơi tình yêu, đầu nguồn suối thác Khắp đất trời rực rỡ tú cầu Ở giữa mênh mang đồng sâu Em làm cô dâu Có nỗi hờn li ti Dọc đường đi anh không biết gì Anh hát mưa hồng băng qua những dặm đồng xanh Lạc trong núi đồi quanh quanh Chỉ một mùa anh yêu em bất tận Em có bằng lòng thì nhắm mắt lại để nghe Vì ngay lúc này, ngay lúc này (nếu em tin, nếu em tin) Từng đàn xe hoa bằng mây, vươn mình kéo đến Anh đã tìm thấy mình (nếu em tin, nếu em tin) Nằm ẩn sâu nơi tình yêu, đầu nguồn suối thác Anh biết rằng, anh biết rằng Ở giữa thênh thang rừng mưa Anh chợt tỉnh cơn mơ (Nếu em tin, nếu em tin) (Từng đàn xe hoa bằng mây) (Nếu em tin, nếu em tin) (Nằm ẩn sâu nơi tình yêu) (Nếu em tin, nếu em tin) (Ở lại mênh mông đồng dâu) Anh biết rằng, anh biết rằng Ở giữa thênh thang rừng mưa Anh chợt tỉnh cơn mơ Nhớ những ngọn thông reo Về lại mùa anh bên em mỗi ngày