Trong đêm mưa phùn tràn qua mái nhà Không ai hay trong sương đêm lụa là Một nhành hoa chớm nở giữa cánh đồng vàng Bên hiên rơi rơi có tiếng nói em Tưởng rằng thần linh cũng đau lòng Ta sẽ lớn rồi già, già rồi chết Lớn rồi già, già rồi chết Mà đời còn! Những khúc hát chưa ghi vào giấy Tiếng khóc ước mơ vẫn còn đây Lắng nghe xem, người bạn của tôi Thôi mơ ước khi nào? Chuyện một ngày không xa vời Hai mươi năm ròng đời ai khó nhọc Không trong mong sớm mai ta tồn tại Là giọt nước mắt người, giữa bao khuôn mặt Ta nghe tiếng gió rít tiếng xót xa, tưởng rằng ngày xưa bỗng quay lại Ta đã lớn rồi già, già rồi chết Lớn rồi già, già rồi chết Mà đời còn! Những khúc hát chưa ghi vào giấy Tiếng khóc ước mơ vẫn còn đây Lắng nghe xem, người bạn của tôi Thôi mơ ước khi nào? Chuyện một ngày không xa vời Bao nhiêu khung trời nằm yên bất động Không trong mong sớm mai ta làm gì Chỉ thèm nghe tiếng nhạc thay tiếng nguyện cầu Bên hiên rơi rơi chiếc lá khô, cành hồng mầm non đã đâm chồi Ta đã lớn đã già, và nằm chờ chết Lớn rồi già, và nằm chờ chết Mà đời còn! Những khúc hát chưa ghi vào giấy Tiếng khóc ước mơ vẫn còn đây Lắng nghe xem, người bạn của tôi Thôi mơ ước khi nào? Chuyện một ngày không xa vời Lớn rồi già, già rồi chết Lớn rồi già, già rồi chết Lớn rồi già, già rồi chết Lớn rồi già, già rồi chết