Đèn đường vẫn sáng ngỡ như sao anh còn đợi Đợi một ai đó, anh ơi mau về thôi Một người một đám mây đen trong căn phòng Đành lòng một trái tim đau thật đau Nhưng mà anh ơi em đang tuổi trăng tròn Trăng còn bao năm thanh xuân em đâu còn nữa Nên là em thì yêu chiều mình hơn Em phải đi tìm những niềm vui mới Khi mà em còn đang say trong men tình Yêu anh hơn là yêu bản thân mình đó anh Thì anh cũng đừng ngủ quên trong chuyện tình mình nhá Gối đầu vào mây em ngả í a vào trời mây (vào trời mây) Sắc son còn đây em đây giữ cả vui tươi đấy (vui tươi đấy) Gối đầu vào tay em ngả đó anh nào đâu hay (nào đâu hay) Biết anh còn thương nên em chẳng nhường anh một giây Ngả bàn tay Nào đâu chàng có biết trước những vết xước đó đã ngủ sâu trong lòng cùng những ký ức cuốn gió mang nó đi xa xôi thì cũng cố gắng níu lấy nhưng cách này cũng sợ thì anh cũng không Anh phải đi tìm Anh phải đi tìm Anh phải đi tìm Anh phải đi tìm Anh là nút em là khuy cài Ta đâu biết tình là bi ai Chỉ là chút tương tư mà anh không đành lòng Trước mắt em người đang xoay vòng Do em cố chấp hoặc đôi khi em vô tình Làm anh cáu gắt, nhưng đâu phải là riêng mình Chuyện duyên tình, thôi thì kệ đằng duyên đằng ấy Mẹ còn chờ, ba còn trông, ai đi sang mà lấy và hỏi Gối đầu vào mây em ngả í a vào trời mây Sắc son còn đây em đây giữ cả vui tươi đấy Gối đầu vào tay em ngả đó anh nào đâu hay Biết anh còn thương nên em chẳng nhường anh một giây Ngả bàn tay Gối đầu vào mây em ngả í a vào trời mây (vào trời mây) Sắc son còn đây em đây giữ cả vui tươi đấy (vui tươi đấy) Gối đầu vào tay em ngả đó anh nào đâu hay (nào đâu hay) Biết anh còn thương nên em chẳng nhường anh một giây Ngả bàn tay (Ngả bàn tay) (Ngả bàn tay) (Ngả bàn tay) Nào đâu chàng có biết trước những vết xước đó đã ngủ sâu trong lòng cùng những ký ức cuốn gió mang nó đi xa xôi thì cũng cố gắng níu lấy nhưng cách này cũng sợ thì anh cũng không Anh phải đi tìm Anh phải đi tìm