Gửi tới những ai đến bên đời Những nghĩ suy viết nên lời Chúc những giấc mơ sẽ thành hiện thực một ngày Chúng ta sẽ nhớ lại nơi này Sẽ có nhiều khi muốn buông tất cả đi Sẽ có nhiều khi ngỡ chẳng còn gì Chỉ vẫn đôi bàn tay ghì chặt lấy giấc mơ như một điều quý giá Vẫn trong lành và thiết tha Tựa bầy chim hót trên mái nhà Sẽ có nhiều khi nhưng chân vẫn bước đi, không ngại gì Chỉ có dùng năng lực để biểu hiện Vô định mang bao nhiêu điều tiếng Chịu những ánh mắt soi mói nhiều chuyện Đã từng không biết dành tâm tình vì gì Bao nhiêu lần lầm lũi một mình đi thi Không vướng bận những toan tính chi ly Chỉ muốn một lần xuất hiện trên màn hình ti vi Kết quả không như đã mong ước thế là Lại một thân một mình lặng bước về nhà Đeo lên chiếc mặt nạ hài hước để mà Lén nuốt thất vọng theo ngụm nước xuề xòa Cố giữ Lấy cho đầu Óc chút tĩnh lặng mong manh Con đường tuổi niên thiếu bao nhiêu chặng chông chênh Đã từng ngậm ấm ức, Từng cáu giận đấm ngực khi thấy bản Thân bất lực trước gánh nặng công danh Và những ấm ức đó liên tục cắn rứt cho Ta đã từng nghĩ bản thân mình vứt bỏ Dập đi ngọn lửa khao khát chứng tỏ Để có thể hy vọng một lần chấm dứt nó Nhưng vẫn chẳng từ bỏ giấc mơ mang nặng từ nhỏ, Ngỡ mình đã rời đi nhưng sao vẫn đứng đó Không quên được hoài bão bản thân từng có Đấy là nguyên nhân ta vẫn kiên nhẫn chuyên tâm vượt khó Chân ngược gió, cười khì, vươn vai Đã làm được nhường đó thì lo gì phương sai Sao phải nghĩ về những lời nói chứ, Mình chia hết mọi thứ ở trong thì tương lai Đi hay ở lại cứ coi như là một điều tất yếu, hãy bớt phiền Tài năng có những Choi, Du, và tài năng cũng có những Quất Điền Cuộc đời có hàng ngàn đích đến, nhưng ta đã cùng bước một hành trình Bao công sức với gian khổ đã kìm nén, Dưới nhiệt độ và sức ép, kim cương được thành hình Sẽ có nhiều khi bằng ngôn từ có cánh Họ chúng ta trong những sự so sánh Áp lực dồn lên đôi vai mỏi nhừ cố gánh Ngỡ là sự sụp đổ dường như khó tránh Sẽ có nhiều khi mọi thứ đến quá bất ngờ Có thể giống hoặc không giống những thứ đã vẫn chờ Sẽ có nhiều khi tưởng nắm được trong tay Nhưng chỉ một bước không may là từ giã, thẫn thờ Sẽ có nhiều khi chúng ta thấy ngỡ ngàng Khi chiến thắng ở ngay đấy rõ ràng Chỉ cần nhấc tay lấy nhưng mà vận may ấy Không mỉm cười để lại cho ta biết mấy lỡ làng Tự hỏi liệu ai đấy có màng khi ta ngán ngẩm và suy sụp Nhưng oán hận không phải thuốc kháng Khuẩn cho những lời đáng giận và quy chụp Chúng ta sẽ thấy càng khiêm nhường Thì con người khi ấy càng kiên cường Áp lực ẩn dưới những lời tuyên dương Vị chua sau khi nếm những viên đường Chiến thắng cũng không mải miết vui lâu Dừng bước chẳng để nỗi buồn vùi sâu Người khiêm tốn sẽ vươn xa vì ta Vốn đã nhận ra: Lúa chín là lúa cúi đầu Lấy sức tuổi trẻ làm nhiên liệu dùng tiếp Cây bút còn mực thì vẫn chưa ngừng viết Dù là thứ giản đơn như một lời cảm ơn Ta đã dũng cảm hơn bản thân ta từng biết Sẽ có nhiều khi muốn buông tất cả đi Sẽ có nhiều khi ngỡ chẳng còn gì Chỉ vẫn đôi bàn tay ghì chặt lấy giấc mơ như một điều quý giá Vẫn trong lành và thiết tha Tựa bầy chim hót trên mái nhà Sẽ có nhiều khi nhưng chân vẫn bước đi, không ngại gì