Yêu rồi xa là đau lắm, em ơi Giờ phải làm sao để anh bớt chơi vơi? Mùa thu đi, đông tới Thương là thương nhiều lắm đó, em à Dù cho tình ta, lòng ta đã phai nhoà Rồi đôi ta xa cách Ngày bỏ đi em chẳng nói câu gì Chỉ thấy nước mắt của em ướt hoen mi Về đâu đây, em hỡi? Chẳng thể tin em đã đánh rơi tôi Mặc cho thời gian ngày tháng cứ trôi thôi Mình anh trong đêm tối Khi tình anh giờ đã trót trao Về đâu, về đâu, về đâu, em hỡi? Khi mà người quên, quên, quên, quên câu thề Cứ hằng đêm, anh lại ngồi nghĩ về em Chỉ mình anh tới nơi góc phố Bar hay pub cũng đâu có vui được hơn đâu Chiếc mặt nạ ngoài cười, bên trong giấu Nỗi buồn trong anh không thể nói ra Tình yêu của ta như một bông hoa Có lúc đẹp, có lúc tàn, quy luật rõ ràng Có lúc bay, có lúc bổng, đôi khi trầm vậy thôi ♪ Anh call cho em đến vài cuộc nhưng em không nhấc máy Anh lo cho em thế nhưng sao đời này lại chờ trêu thay Một người thì luôn mang hết tâm tư của mình kể cho người ấy Một người thì luôn cố gắng xa lánh, cất giấu không cho người thấy Anh cười đấy, cười về những tháng ngày ta rong chơi thong thả Anh buồn đấy, buồn về những khó khăn mà ta bước không qua Để giờ đây người ở phương trời nơi thật xa Còn mình anh ở con đường không người qua, yeah Em xa tầm tay, yêu thương vụt bay, đôi ta giờ xa vời Trong anh cuồng quay như đang còn say, đôi môi người xa rồi Chẳng còn lưu luyến với câu nói trong mỗi đêm Chỉ còn bao nỗi nhớ khi ấy anh có em Vì yêu rồi xa là đau lắm, em ơi Giờ phải làm sao để anh bớt chơi vơi? Mùa thu đi, đông tới Thương thì thương nhiều lắm đó, em à Mà ta phải xa vì ai thế? Nhưng mà Chỉ còn lại tiếc nuối thôi Em buông lời chi tình thêm xót xa Tình trôi vụt qua ngàn hoa theo lá thu bay Trơ trọi hàng cây đông khô một mình Rồi từng kỷ niệm cứ thế mờ đi Ngàn lời cầu kỳ cũng hoá than chì Chỉ còn lại ta chơ vơ với ta Thôi thì yêu xa