Sao chẳng đến cùng em Con sông khuya buồn lắm Không thể hát trong đêm vắng lặng Em chỉ biết thương anh vô cùng Anh hãy đến cùng em Cơn mưa đêm lạnh lắm Không thể nói khi anh im lặng Em thầm nhắc tên anh trong lòng Gọi anh Gọi anh Gọi anh giữa mùa đông giá lạnh Để nghe sớm mùa xuân bừng sáng Gọi anh lúc hè sang nắng đổ Để nghe sớm mùa thu đầy gió Thương anh, thương anh Thương anh, thương anh vô cùng Thương anh, thương anh Thương anh vô cùng ... đôi khi tôi muốn được làm một kẻ "đi trên mây" đến được những Nơi xa xôi tận chân mây cuối trời, Gặp được những người mình yêu quý nhưng lại không còn ở bên mình nữa. Gọi anh là tâm trạng của người hát lên nỗi lòng mình - khi những gì Thân yêu, quý giá nhất đã ra đi. Càng xa càng thấy yêu và luôn mong đợi: Gọi anh giữa mùa đông giá lạnh. Để nghe sớm mùa xuân bừng sáng. Gọi anh lúc hè sang nắng đổ. Để nghe sớm mùa thu đầy gió...