Hạt mưa vẫn rơi, rơi Khiến tâm trí anh đang dần chơi, vơi Nơi anh vẫn quen đón đưa em Khi ta chưa rời xa nhau đã bao lần, nỗi nhớ lên ngồi Giờ còn mỗi anh, thôi Lẻ loi lang thang mong thời gian trôi Vì chẳng muốn thấy thêm, thêm một lần Một lần ta chia đôi, rồi thấy đau hơn gấp đôi Hình như anh vẫn chưa quên được hương còn vương trên vạt áo ấy Hạt mưa có khiến em phai đi cho dù ngay trong khi lý trí anh Như anh từng, dù ta mãi cách xa Thì mấy chốc tim anh tan theo vào làn sương đêm Anh thức bao nhiêu đêm dài chỉ để mong vài câu tin nhắn Bao nhiêu nỗi nhớ đến anh như là thói quen Khi ta bên cạnh nhau, chẳng thể yêu thêm ai Nỗi đau kia như một mình em mang là, vì anh đâu cần em Vẫn có những lời thắc mắc, đằng sau câu anh không chắc Chỉ mong rang em sẽ không thấy sắc đen, trong anh đang dần xâm lăng Những cảm xúc không thể tách rời thì liệu buông lơi sẽ là cách giải quyết đúng đắn sao? Yeah Cuối cùng thì anh vẫn ở đây sau bao lời hứa đang dần trôi về trời mây (mây) Đó là điều chắc chắn anh sẽ không thắng được bản thân mình (mình) Đánh đổi tất cả anh có cũng không bằng một tấm chân tình Sau cơn mưa trên mi bao đêm thì bây giờ ai lau Em đã đi từ lâu nên cuối cùng thì anh phải tự lau Với những vết xước trong tim chưa thể lành (ooh-oh) Những ranh giới giờ mong manh bao nhiêu vấn vương chờ Chờ đến một ngày sẽ chẳng còn nhung nhớ đến ai Sai lầm, chưa ai từng chấp nhận Cố chấp thêm bao lần nên anh đang rơi dần vào trong không gian vô vọng Trút lên bản thân anh hàng vạn tội trọng, ooh, ooh-oh Thì thôi tốt nhất vẫn là nên giấu cái đống hỗn độn sót lại sau khi em đi Chẳng mong lý trí tranh đấu Tan tác rồi lại hoen bờ mi đến khi đôi mắt đổ gục rồi mờ đi Hình như anh vẫn chưa quên được hương còn vương trên vạt áo ấy Hạt mưa có khiến em phai đi cho dù ngay trong khi lý trí anh Như anh từng, dù ta mãi cách xa Thì mấy chốc tim anh tan theo vào làn sương đêm Anh thức bao nhiêu đêm dài chỉ để mong vài câu tin nhắn Bao nhiêu nỗi nhớ đến anh như là thói quen Khi ta bên cạnh nhau, chẳng thể yêu thêm ai Nỗi đau kia như một mình em mang là, vì anh đâu cần em Em đâu cần anh, đâu cần anh đâu Bao nhiêu lời tổn thương cung đã dành cho nhau Tại sao anh vẫn cứ yêu đâm đầu? Dù đã biết vẫn sẽ thêm âu sầu (âu sầu, no, no) Rồi mai anh sẽ tốt hơn? Hoh-oh-oh, oh (Hình như anh vẫn chưa-) hình như anh vẫn chưa quên được hương còn vương trên vạt áo ấy Hạt mưa có khiến em phai đi cho dù ngay trong khi lý trí anh Như anh từng, dù ta mãi cách xa Thì mấy chốc tim anh tan theo vào làn sương đêm Anh thức bao nhiêu đêm dài chỉ để mong vài câu tin nhắn Bao nhiêu nỗi nhớ đến anh như là thói quen Khi ta bên cạnh nhau, chẳng thể yêu thêm ai Nỗi đau kia như một mình em mang là, vì anh đâu cần em