Một chàng là chàng quân tử, Đế vương nước Nam huy hoàng Bao nhiêu mỹ nhân sao chẳng nặng mang Còn nàng là nàng thiếu nữ, xuất thân kiếp phu dân thường Di hành lướt ngang vua lấy làm thương Tương tư nàng, trên ngai vàng Bao nhiêu chính sự vua chẳng để ngang Bao đêm tàn, trong mơ màng Nụ cười duyên dáng, làm lòng vua mang nhớ thương ngổn ngang Từ ngày gặp em, con tim ngân nga khúc vương tình ca Khắp chốn sơn hà, chỉ mỗi em làm tim sa ngã Nhện lòng giăng tơ, quân vương tương tư nhớ thương ngày đêm Truyền khắp dương gian chỉ mong tìm thấy được nàng Rồi một ngày sau bao lâu tương tư cũng đã tìm ra Nàng đã nên duyên cùng một chàng phu, ôi kiếp hoa Sợ nàng buồn đau, quân vương chôn sâu tiếng yêu từ lâu Có cả thế gian, cớ sao Vua vẫn u sầu Giang sơn ta nằm trong tim nàng Nặng hơn châu sa cả kim vàng Mỹ nhân thiên hạ có hơn cả nghìn trăm Ta chỉ muốn cùng nàng kết duyên đến nghìn năm Khoác áo long bào vào còn bàn việc triều chính Muốn đứng ở trên cao thì không được màn đến chuyện tình Tuyết bay trắng xóa ngàn trùng xa Vì nước Nam gắn bó một lòng ta (a) Nhớ thường ngày đêm Tương tư nàng, trên ngai vàng Bao nhiêu chính sự vua chẳng để ngang Bao đêm tàn, trong mơ màng Nụ cười duyên dáng, làm lòng vua mang nhớ thương ngổn ngang Từ ngày gặp em, con tim ngân nga khúc vương tình ca Khắp chốn sơn hà, chỉ mỗi em làm tim sa ngã Nhện lòng giăng tơ, quân vương tương tư nhớ thương ngày đêm Truyền khắp dương gian chỉ mong tìm thấy được nàng Rồi một ngày sau bao lâu tương tư cũng đã tìm ra Nàng đã nên duyên cùng một chàng phu, ôi kiếp hoa Sợ nàng buồn đau, quân vương chôn sâu tiếng yêu từ lâu Có cả thế gian, cớ sao Vua vẫn u sầu Từ ngày gặp em, con tim ngân nga khúc vương tình ca Khắp chốn sơn hà, chỉ mỗi em làm tim sa ngã Nhện lòng giăng tơ, quân vương tương tư nhớ thương ngày đêm Truyền khắp dương gian chỉ mong tìm thấy được nàng Rồi một ngày sau bao lâu tương tư cũng đã tìm ra Nàng đã nên duyên cùng một chàng phu, ôi kiếp hoa Sợ nàng buồn đau, quân vương chôn sâu tiếng yêu từ lâu Có cả thế gian, cớ sao Vua vẫn u sầu