Trên đời người trổ nhánh hoang vu Trên ngày đi mọc cành lá mù Những tim đời đập lời hoang phế. Dưới mặt trời ngồi hát hôn mê Dưới vòng nôi mọc từng nấm mộ Dưới chân ngày cỏ xót xa đưa. Người đã đến và người sẽ về bên kia núi Từng câu nói là từng cánh buồm giong cuối trời. Còn lại tiếng cười khóc giữa đời. Dưới ngọn đèn một bóng chim qua Giữa đường đi một người đứng gọi Có biết gì về ngày chưa tới. Những ngày ngồi rủ tóc âm u Nghe tiền thần về chào bóng lạ Những mai hồng ngồi nhớ thiên thu.