Có một ngày như thế, không tên, mưa rơi triền miên Em ru mình trên nước mắt đã gom thành sông Biết không thể quên, biết vết thương kia đâu có dễ lành Trời không lạnh sao lòng thấy mong manh? Có một ngày như thế, bỗng nhớ anh Đôi chân vô tình lạc bước qua nơi ta từng hò hẹn Tiếng chuông chiều run trên mái tôn từng hồi thổn thức Ký ức hư vô bỗng vây kín căn phòng Em đâu còn ước mong? Em đâu nuôi hy vọng? Quá khứ mãi là quá khứ Níu giữ nhưng không thể quay về Sao em còn nhớ anh? Sao em còn yêu anh? Đến bao giờ? Đến khi nào? Dẫu phai mờ vẫn trông chờ nhớ một người Dặn lòng sẽ xóa tên anh khỏi trái tim Có một ngày như thế, mưa rơi, nhớ anh ♪ Có một ngày như thế, không tên, mưa rơi triền miên Em ru mình trên nước mắt đã gom thành sông Biết không thể quên, biết vết thương kia đâu có dễ lành Trời không lạnh sao lòng thấy mong manh? Có một ngày như thế, bỗng nhớ anh Đôi chân vô tình lạc bước qua nơi ta từng hò hẹn Tiếng chuông chiều run trên mái tôn từng hồi thổn thức Ký ức hư vô bỗng vây kín căn phòng Em đâu còn ước mong? Em đâu nuôi hy vọng? Quá khứ mãi là quá khứ Níu giữ nhưng không thể quay về Sao em còn nhớ anh? Sao em còn yêu anh? Đến bao giờ? Đến khi nào? Dẫu phai mờ vẫn trông chờ nhớ một người Dặn lòng sẽ xóa tên anh khỏi trái tim Có một ngày như thế không tên, nhớ anh Có một ngày như thế mưa rơi, nhớ anh