Buồn không em Mùa thu tan tác lá bay gọi nhau bên thềm Buồn không em Những chiều cô đơn xâm chiếm hồn em Vài tia nắng xuyên qua rèm Hồng đôi má em cho lòng buồn thêm Những đêm xa nhà, đời lữ thứ buồn không em? Từ khi xa tiếng chân em, kiếp sống buông trôi Từng đêm bước lẻ loi, bạn anh là bốn phương trời Tình câm nín bao năm rồi, giọt lệ mồ côi Căn phòng tăm tối Chỉ bóng tôi, nhìn tôi, rã rời Buồn không em Tình yêu trăm ngõ biết đâu mà ta tìm Còn chi em Một đời đau thương vỡ nát buồng tim Thà quên phút yêu ban đầu Để hai lối đi không một niềm đau Cứ xem như là, tình đã chết từ hôm qua