Cánh hoa nhẹ rơi, gió đưa lả lơi Khiến cho lòng đau tả tơi Khóe mi lệ cay, uống cho thật say Đắng cay vì ai đổi thay Một mình tôi phiêu bạc nơi hồng trần bao dối gian Yêu thật tâm nhưng nhận bao nước mắt Thà cô đơn vẫn còn hơn, yêu rồi mang đớn đau Thôi đành buông, duyên tình ta đã hết Lời hứa khi xưa tan vào hư vô, tình đã lỡ Từ nay sẽ không còn phải mong chờ Người hãy quay lưng đi về nơi xa, nhiều nắng ấm Đừng bận tâm mình tôi đang giá lạnh Thầm chúc cho em luôn được yên vui Hãy quên anh, người yêu em hơn chính bản thân mình Và lỡ mai sau trên đường không may gặp nhiều thương đau Đừng về đây vì yêu thương đã nhòa từ lúc người bước đi Cánh hoa nhẹ rơi, gió đưa lả lơi Khiến cho lòng đau tả tơi Khóe mi lệ cay, uống cho thật say Đắng cay vì ai đổi thay Một mình tôi phiêu bạc nơi hồng trần bao dối gian Yêu thật tâm nhưng nhận bao nước mắt Thà cô đơn vẫn còn hơn, yêu rồi mang đớn đau Thôi đành buông, duyên tình ta đã hết Lời hứa khi xưa tan vào hư vô, tình đã lỡ Từ nay sẽ không còn phải mong chờ Người hãy quay lưng đi về nơi xa, nhiều nắng ấm Đừng bận tâm mình tôi đang giá lạnh Thầm chúc cho em luôn được yên vui Hãy quên anh, người yêu em hơn chính bản thân mình Và lỡ mai sau trên đường không may gặp nhiều thương đau Đừng về đây vì yêu thương đã nhòa từ lúc người bước đi Lời hứa khi xưa tan vào hư vô, tình đã lỡ Từ nay sẽ không còn phải mong chờ Người hãy quay lưng đi về nơi xa, nhiều nắng ấm Đừng bận tâm mình tôi đang giá lạnh Thầm chúc cho em luôn được yên vui Hãy quên anh, người yêu em hơn chính bản thân mình Và lỡ mai sau trên đường không may gặp nhiều thương đau Đừng về đây vì yêu thương đã nhòa từ lúc người bước đi