Ngày biệt ly người đi chẳng nói nên câu Dẫu em có níu lại vài câu ướt mi Vì si mê một ai thì đâu có dễ ngưng lại Biết rằng chẳng còn như lúc đầu Càng tương tư đậm sâu càng nhói tim đau Có không anh những lần cười vui với nhau? Và anh ơi từng câu hẹn em luôn giữ trong tim Riêng mình em đến muôn đời sau ♪ Ngày ấy vì người lỡ trao hoa dại Ta nghĩ là mùa xuân Ngày ấy vì lời vấn vương nhất thời Cõi lòng em nát tan một nơi Lời ai nói suốt kiếp mãi sẽ không rời Lời ai nói trên đôi môi kia người ơi Vơi mất rồi, hết duyên, tình vô ý Ngày biệt ly người đi chẳng nói nên câu Dẫu em có níu lại vài câu ướt mi Vì si mê một ai thì đâu có dễ ngưng lại Biết rằng chẳng còn như lúc đầu Càng tương tư đậm sâu, càng nhói tim đau Có không anh những lần cười vui với nhau? Và anh ơi từng câu hẹn em luôn giữ trong tim Riêng mình em đến muôn đời sau ♪ Vội nắm từng hạt cát rơi trong tay Càng nắm lại càng rơi Ngày ấy lòng này chết đi như vậy Nhưng mà đâu có ai nào nào hay Vậy yêu hết nước mắt có đến sau cùng Chẳng còn nhau cũng chẳng thể giữ được nhau Đâu biết được, trước khi người quên đi Ngày biệt ly người đi chẳng nói nên câu Dẫu em có níu lại vài câu ướt mi Vì si mê một ai thì đâu có dễ ngưng lại Biết rằng chẳng còn như lúc đầu Càng tương tư đậm sâu, càng nhói tim đau Có không anh những lần cười vui với nhau? Và anh ơi từng câu hẹn em luôn giữ trong tim Riêng mình em đến muôn đời sau