Một mình trong căn phòng Lại nhìn thấy bóng em vơi đầy rồi ôm lấy ta Chỉ một chút thoáng qua để sống Và rồi mãi chết đi trong lòng Thức giấc với cuộc sống ngổn ngang, một ngày bình thường Nơi không còn em ghé sang Ly cà phê bỗng nhiên đắng trên môi gầy Còn một chút hương em giờ thôi bay Tay lặng yên vẫn không cách nào buông được Cho tàn phai xác thân mắt hoen lệ ướt Ta lại mơ thấy ôm lấy em trên tường Ta lại đau trái tim mốc meo trầy xước Sau cuộc vui đêm qua em mơ, sáng nay vô tình đã quên thức dậy Cho bao nhiêu hoang đường tang thương ta thấy đang vương chằn chịt trong em trước đây Chi chít những nỗi đau, đã từng không ngừng hỏi nhau Bao giờ nắng ấm ngày mới soi xuống theo cách như em muốn? Nhắm mắt nắm bắt tất cả những cơn gió Chấm dứt chóng vánh cơn mệt mỏi lâu nay Rồi lại đan tay nhau hai bốn giờ mộng mị Nguôi ngoài phần nào cô đơn nhưng ta đuổi mãi không đi Trong khi mở mắt là cần thiết em lại chọn nhắm mắt trốn tránh khỏi một kiếp như tờ giấy không hối tiếc Tự giằng xé bản thân vì những lời hôm trước mà cuộc đời đã dại dột viết Xiết chặt lần cuối Em tỉnh giấc trong thế giới vô thường bên kia Nơi ta vẫn ngủ say trong cuộc sống phủ đầy bụi bặm dặm trường đêm khuya Ngày tắt nắng trong đôi mắt của em là ngày mới bên ta xuyên qua cửa sổ Đánh thức thể xác đã bể nát linh hồn vì nét phác nụ cười trên bức tranh gương mặt vẫn còn chưa tô Một trong hai phải thức giấc ngay thôi Ta thèm khát yêu thương bao ngày rồi Chắc chắn là đang mơ Thuốc ngủ sẽ mở lối Đưa ta cùng em thức giấc Rồi ta biết, dù đâu là đời thật Được bên em chung sống mới là điều hạnh phúc nhất Trong đời Một mình trong căn phòng Lại nhìn thấy bóng em vơi đầy rồi ôm lấy ta Chỉ một chút thoáng qua để sống Và rồi mãi chết đi trong lòng Đôi bàn tay vẫn không cách nào buông được Cho tàn phai xác thân mắt hoen lệ ướt Ta lại mơ thấy ôm lấy em trên tường Ta lại đau trái tim mốc meo trầy xước Ta thức giấc và tìm thấy được em trong thành phố cô đơn do chính ta xây bằng tâm trí Nơi không khí im lặng bao vây những đám mây xám xịt che kín bầu trời Thời gian trôi chậm rì Ừ thì em vẫn còn đợi ở đây, và ta tìm đúng lúc Hạnh phúc một chút là được nắm lấy đôi tay gầy sau bao ngày ta phải kìm cảm xúc Giây phút mình nhìn thấy trong nhau Bình yên đáy vực sâu Bao nhiêu giấy mực lau khô mắt em ướt Ta cuối cùng cũng có thể đưa tâm hồn về trạng thái trong vắt đêm trước Rồi thì ước sẽ không còn cô đơn Em ước em sẽ sống lâu hơn Ta còn ước được bình thường cùng tình thương sau cơn mộng ảo Những lá thư hoen vàng trong áo Thông báo đã quá nhiều chiêm bao! Một trong hai phải thức giấc ngay thôi Ta thèm khát yêu thương bao ngày rồi Chắc chắn là đang mơ Thuốc ngủ sẽ mở lối Đưa ta một mình thức giấc Rồi ta biết, dù đâu là đời thật Được bên em chung sống mới là điều hạnh phúc nhất Trong đời Thức giấc với cuộc sống ngổn ngang, một ngày bình thường Nơi không còn em ghé sang Ly cà phê bỗng nhiên đắng trên môi gầy Còn một chút hương em giờ thôi bay Tay lặng yên vẫn không cách nào buông được Cho tàn phai xác thân mắt hoen lệ ướt Ta lại mơ thấy ôm lấy em trên tường Ta lại đau trái tim mốc meo trầy xước Một mình trong căn phòng Lại nhìn thấy bóng em vơi đầy rồi ôm lấy ta Chỉ một chút thoáng qua để sống Và rồi mãi chết đi trong lòng