Qua bến nước xưa lá hoa về chiều Lạnh lùng mềm đưa trong nắng lưa thưa Khi đến cuối thôn chân bước không hồn Nhớ sao là nhớ đến người ngày thơ Anh nhớ trước đây dáng em gầy gầy Gợn buồn nhìn anh đôi mắt long lanh Anh nhớ bước em khi nắng vương thềm Má em màu ngà tóc thề nhẹ đưa Nay anh về qua sân nắng chạnh nhớ câu thề tim tái tê Chẳng biết bây giờ người em gái duyên ghé về đâu Nay anh về nương dâu úa giọng hát câu hò thôi hết đưa Hình dáng yêu kiều kề hoa tím biết đâu mà tìm Anh nhớ xót xa dưới tre là ngà Gợn buồn nhìn anh em nói mến anh Mây lướt thướt trôi khi nắng vương đồi Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi Nay anh về qua sân nắng chạnh nhớ câu thề tim tái tê Chẳng biết bây giờ người em gái duyên ghé về đâu 那梦境何日能 回到眼前 你又在我的身边 无限情缠绵 不敢来到 昔日海边 海霞娇艳拥著海面 那样熟悉 那样依恋 只有故人离去多年 Nhớ em dịu hiền nắng chiều ngừng trôi