Tối qua mưa bão đầy trời Sáng nghe nước lũ tràn về Gió mưa tơi bời, xác xơ tôi về tìm ai Mái tranh như chiếc thuyền bè Có ai đứng đó đợi chờ Tái tê môi lạnh, rét căm mắt buồn người run Bé con ngơ ngác nhìn trời Cỏ cây tan nát buồn đời Thú hoang lạc bầy, khóc than đêm ngày Lạy ông, đừng mưa Hỡi ôi ai khóc nặng lòng Có ai theo nước chẳng về Bỏ em tôi lại, đói cơn mê dài buồn đau Tháng năm vất vả ngày ngày Bữa no bữa đói thường rồi Cớ sao mưa lại trút cơn giận hờn làm chi? Sớm mai ai đã đi rồi Khói hương đau đớn lệ nhòa Bát cơm chưa đầy, nỗi đau khóc thầm đợi ai Nắng cho cây lá đợi chờ Để em tôi hát ngày dài Nhớ ai đi rồi, nhớ đêm mưa lạnh buồn đau Mình em Hỡi ôi ai khóc nặng lòng Có ai theo nước chẳng về Bỏ em tôi lại, đói cơn mê dài buồn đau Tháng năm vất vả ngày ngày Bữa no bữa đói thường rồi Cớ sao mưa lại trút cơn giận hờn làm chi? Người đi mãi (người đi mãi) Người đau xót (người đau xót) Trần gian mãi ôm niềm đau Trời có thấu? (Trời có thấu?) Xin nắng lên (xin nắng lên) Xin cho mưa ngừng, xin cho những giấc mơ bình yên Hỡi Hỡi ôi ai khóc nặng lòng Có ai theo nước chẳng về Bỏ em tôi lại, đói cơn mê dài buồn đau Tháng năm vất vả ngày ngày Bữa no bữa đói thường rồi Cớ sao mưa lại trút cơn giận hờn làm chi? Nước dâng, dâng mãi chẳng ngừng Mái tranh lay lắt buồn lòng Dáng cha hao gầy, khóc than đêm ngày sầu lo Nước dâng, dâng mãi chẳng ngừng Mái tranh lay lắt buồn lòng Dáng cha hao gầy, khóc than đêm ngày sầu lo Sớm mai ai đã đi rồi Khói hương đau đớn lệ nhòa Bát cơm chưa đầy, nỗi đau khóc thầm đợi ai Nắng cho cây lá đợi chờ Để em tôi hát ngày dài Nhớ ai đi rồi, nhớ đêm mưa lạnh buồn đau Mình em