Trùng dương, trùng dương, trùng dương Trùng dương, chốn đây ngàn phương Có ba dòng sông cuốn xuôi biển Đông nhắc câu chờ mong Về khơi sóng muôn triền tới Nước non buồn vui đây hội trùng dương đầy vơi Sóng muôn triền tới, sóng xô về khơi như muôn tình mới Vươn sức người dựng giữa đời ♪ Chiều nay nước xuôi dòng đại dương Có em tên sông Hồng dâng sóng tuôn trên nguồn Vẩn vơ nắng quái vương trên phù sa Có những cô thôn mờ xa đón bầy dân đánh cá Ngày qua trai gái sống chung một miền Quanh năm anh cuốc em liềm vun xới ruộng mùa lúa chiêm Từ thượng du nước trôi về trung châu Ấp ôm đồng ruộng sâu bên người áo nâu dãi dầu Hò ơi! Gối đầu trên Lào Cai Việt Trì Em nằm tóc xõa bãi cát dài Thả hồn mơ tới Thái Bình qua Sơn Tây Hò ơi! Nhớ ngày nao dân chúng lên đường Đem thịt xương ngăn giữ nương đồng Đem vinh quang thắm tô sông Hồng Nằm mơ, xuân vinh quang Trở về, cho non sông Là ngày nao nơi nơi trút sạch buồn thương Là ngày em mơ duyên người lập công Hò ơi! Gối đầu trên Lào Cai Việt Trì Em nằm tóc xõa bãi cát dài Thả hồn mơ tới Thái Bình qua Sơn Tây Hò ơi! Nhớ ngày nao dân chúng lên đường Đem thịt xương ngăn giữ nương đồng Đem vinh quang thắm tô sông Hồng Nằm mơ, xuân vinh quang Trở về, cho non sông Là ngày nao nơi nơi trút sạch buồn thương Là ngày em mơ duyên người lập công ♪ Miền Trung vọng tiếng Em xinh em bé tên là Hương Giang Đêm đêm khua ánh trăng vàng mà than Hò ơi, phiên Đông Ba buồn qua cửa chợ Bến Vân Lâu thuyền vó đơm sâu Hỡi hò, hỡi hò Quê hương em nghèo lắm ai ơi Mùa đông thiếu áo hè thời thiếu ăn Trời rằng, trời hành cơn lụt mỗi năm à ơi Khiến đau thương thấm tràn Ngập Thuận An về lan biển khơi, ơi hò ơi hò Hò ơi, ai là qua là thôn là vắng Nghe sầu như mùa mưa nắng Cùng em xót dân lều tranh chiếu manh Hò ơi, bao xương máu giờ hết tuôn tràn Quê miền Trung thôi kiếp điêu tàn Cho em vang khúc ca nồng nàn Ngày vui, tan đao binh Mẹ bồng, con sơ sinh Chiều đầu xóm xôn xao đón người trường chinh Ngậm ngùi hân hoan tiếng cười đoàn viên Hò ơi, ai là qua là thôn là vắng Nghe sầu như mùa mưa nắng Cùng em xót dân lều tranh chiếu manh Hò ơi, bao xương máu giờ hết tuôn tràn Quê miền Trung thôi kiếp điêu tàn Cho em vang khúc ca nồng nàn Ngày vui, tan đao binh Mẹ bồng, con sơ sinh Chiều đầu xóm xôn xao đón người trường chinh Ngậm ngùi hân hoan tiếng cười đoàn viên ♪ Ồ ồ ồ đây Miền Nam Nước sông dâng cao cá lội ngù ngờ (Nước sông xanh lơ bóng in cây dừa) Về về đây miền Đồng Nai có Cửu Long Cuộn chảy dâng trời Nam mạch sống Một sáng em ra khơi Vĩnh Long vui cười Và Cần Thơ, Long Xuyên rợp hương cau lúa chín Đời vươn lên thuyền ghé bến Sống no nê dân quê một miền Kìa nắng thương dân đây nắng khô đồng lầy Chiều tới, chiều tới Hò lơ hò lơ, hò là hò hò lơ Chẻ tre bện sáo cho dầy Băng ngang sông Mỹ ơ có ngày, ngày gặp em Ồ ồ ồ ra biển khơi Trùng Dương, ba chị em là ba miền Nhưng tình thương được nối liền Gặp nhau bên trời biển Đông thắm duyên Hẹn nhau pha hòa sóng lan bốn phương trời Đem tự do tranh đấu bao người Cho quê hương ấm no muôn đời Giờ đây bao tâm tư, rộn ràng như câu thơ Hội Trùng Dương tay tay xiết chặt cùng hô Dựng mùa vinh quang hứa đời tự do