Anh xin mời em Đi về miền quê xa lắc lơ Nơi quê hương anh Có hàng dừa xanh Có ngàn câu hò thắm tình dân tộc Anh xin mời em Đi về quê ngoại một lần thôi Nơi anh chào đời Ngoại ru bùi ngùi Bao năm vất vả mưa nắng ngược xuôi Qua bao ngày thơ Kỷ niệm mộng mơ anh đã ghi Bao nhiêu năm qua Chẳng về làng ta Chắc ngoại đã già, tóc bạc da mồi Ôi quên làm sao Kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ Anh mơ từng mùa Cơn gió dật dờ Ru anh giấc mộng thiêm thiếp vào mơ Đây là quê hương anh Một dòng sông xanh nước chảy êm đềm Đây là nhịp cầu tre Nối liền hai thôn sớm nắng chiều mưa Hôm nay anh về Vun lại hàng cau, tháng năm dãi dầu cằn cỗi già nua Cho anh sống lại tuổi thơ ban đầu Đã mất từ lâu Làng tôi Nghe đu đưa mấy nhịp cầu tre Làng bên Băng qua kênh nối liền miền quê Buồn vui Dân trong làng ra nghỉ trưa hè Lặng mà nghe ai hát đêm về Hỏi rằng Ai không yêu mấy nhịp cầu tre Lặng nghe Ai ca trong nắng chiều vàng hoe Cầu tre bao nhiêu hè vui một câu vè Để lòng ai quên hết não nề Ai đem bắc nhịp cầu tre Cho chàng là chàng làng bên ấy Thương em là em ở bên này, hờ hơ hớ hờ hơ Cầu tre, tích tịch tình tang Cầu tre tang tịch tình tình Rằng nhớ ở đây Thương nhau mà thương nhau, cởi áo cho nhau Về nhà mẹ hỏi Qua cầu, qua cầu Thưa, rằng thưa, rằng thưa qua cầu gió bay Hơ hớ hơ quê mình giờ đây Con sông xưa thuyền có xuôi ngược? Ơ ớ ơ, kẽo kẹt võng đưa Ơ ớ ơ, tiếng ru ngọt môi Thường những buổi trưa buồn hỏi mình khe khẽ Con đường nào, con đường nào dẫn đến những ngày xưa? Ngày xưa đó, mẹ ra đứng cười rung làn tóc trắng Tre cuối làng, cầu sau vườn theo gió đong đưa Buổi sáng hỏi mây trời đi hoài có rõ Con đường nào, con đường nào dẫn đến một ngày vui? Ngày vui đó, bầy chim sáo rủ nhau về xây tổ Mưa sẽ về, mưa sẽ về cho đá đơm bông