Em, đã lâu rồi không gặp em Chẳng biết giờ đây em có vui cùng ai Anh dường như đã quên em rồi đấy Quên tình yêu đơn phương mà anh chẳng nói ra Chẳng phải vì anh nhút nhát không nói Chỉ bởi vì anh không thể cất lời, vì bên em Luôn có ai kề bên Đôi lúc ánh mắt chạm nhau, không nói Em đã nhận ra tình yêu anh rồi, nhưng em ơi Thà rằng em nói chỉ là bạn thôi còn hơn lặng im Này em hỡi Anh đã cố quên em rồi đấy Nhưng thật khó vì yêu đâu phải là cảm xúc vội đến rồi đi Này em hỡi Anh đã cố quên em rồi đấy Xin gửi gió và mây mang đi những nỗi buồn bấy lâu Từng nụ cười trong mắt em sâu Từng giọt buồn theo mãi đêm thâu Chỉ mình anh cùng với nỗi nhớ Ôm mộng mơ về cuộc tình đơn phương Thế nên đành Gửi em vào trong gió mây Để nỗi buồn xa chốn đây Và màn đêm, sẽ không còn Từng đêm nhức nhối vì anh sẽ quên được em, oh Chẳng phải vì anh nhút nhát không nói Chỉ bởi vì anh không thể cất lời, vì bên em Luôn có ai kề bên Đôi lúc ánh mắt chạm nhau, không nói Em đã nhận ra tình yêu anh rồi, nhưng em ơi Thà rằng em nói chỉ là bạn thôi còn hơn lặng im Này em hỡi Anh đã cố quên em rồi đấy Nhưng thật khó vì yêu đâu phải là cảm xúc vội đến rồi đi Này em hỡi Anh đã cố quên em rồi đấy Xin gửi gió và mây mang đi những nỗi buồn bấy lâu Anh đã cố để quên được bóng hình em sâu trong tiềm thức Thời gian trôi, buồn đau chìm trong đáy tim tưởng như ngủ vùi Chờ mong một ngày, nắng lên xanh ngời Và anh lại trở về những tháng ngày Ta chưa từng quên Này em hỡi Anh đã cố quên em rồi đấy Nhưng thật khó vì yêu đâu phải là cảm xúc vội đến rồi đi Này em hỡi Anh đã cố quên em rồi đấy Xin gửi gió và mây mang đi những nỗi buồn bấy lâu