Đã yếu đuối để cho bay hết những tháng ngày thơm, bay hết những tiếng thiết tha ân cần Đôi ta yêu, tình yêu thơ ngây đâu hay nhân gian vội vã cố giữ cũng phai tàn hết Lúc ấy hứa thì như đoán chắc sẽ giữ tình xuân tươi thắm có biết phút giây hoang tàn Ai luyến lưu ai sau mùa tang? Khi ta chia ly, quay mặt đi giấu cơn lệ rơi Mưa xuân mênh mông vào tâm trí đắng ngắt, chiếc hôn từ giã Khi ta chia phôi, nghe chừng như thương nhớ không còn nguyên Tay run trong tay, mím môi chặt, tạ từ sao đau thế Vì thật đấy khi ấy ta quá dại ngơ Ngó nhau chứ đâu thấy đời trơ Đến khi biết cay đắng thì đã thương tích Đau đớn vài phen rồi thì ta đánh lừa thêm Rằng mộng mới ôm ấp khao khát vài đêm Thương và đau cũng sẽ phai liền Nhưng chúng ta hoang mang lìa nhau, đau thương vẫn cứ nguyên vẹn Thương tích trăm năm sau còn đau Năm tháng cho ta giấc mơ nhàu Mới chấp chới vườn yêu thôi, cánh đã rũ và tim đang nát, có tiếng nấc ngang trong lòng Ta thơ ngây và em yêu ơi ngây thơ đâu cho hạnh phúc vốn dĩ đã hư từ gốc Có gió rít ở trong tiếng khóc, có xót và đau trong mắt, có những dấu yêu hoang tàn Gương nứt đôi đâu ai buồn lau? Khi ta chia ly, quay mặt đi giấu cơn lệ rơi Mưa xuân mênh mông vào tâm trí đắng ngắt, chiếc hôn từ giã Khi ta chia phôi, nghe chừng như thương nhớ không còn nguyên Tay run trong tay, mím môi chặt, tạ từ sao đau thế Vì thật đấy khi ấy ta quá dại ngơ Ngó nhau chứ đâu thấy đời trơ Đến khi biết cay đắng thì đã thương tích Đau đớn vài phen rồi thì ta đánh lừa thêm Rằng mộng mới ôm ấp khao khát vài đêm Thương và đau cũng sẽ phai liền Nhưng chúng ta hoang mang lìa nhau Đau thương vẫn cứ vẹn nguyên Vì thật đấy khi ấy ta quá dại ngơ Ngó nhau chứ đâu thấy đời trơ Đến khi biết cay đắng thì đã thương tích Đau đớn vài phen rồi thì ta đánh lừa thêm Rằng mộng mới ôm ấp khao khát vài đêm Thương và đau cũng sẽ phai liền Nhưng chúng ta hoang mang lìa nhau Đau thương vẫn cứ nguyên vẹn Thương tích trăm năm sau còn đau Năm tháng cho ta giấc mơ nhàu