Trăng rất sáng, lối đi quen giờ hóa lạ Vì trăng sáng vào tận góc sân chân thềm Ngỡ như là mơ Tôi đã lớn, trăng trên kia hóa thường Hay tôi chai, đã không còn yêu thương Từng bao nhiêu bể dâu Từng bao nhiêu buồn với đau Mà nay mới yên vui, nhìn thấy bóng trăng Vượt bao nhiêu làn ranh sáng tối Vượt bao nhiêu mùa giông bão rồi Tôi vẫn tôi đấy thôi Trong trí nhớ có cơn giông vào mỗi chiều Và tôi nhớ đèn vàng dưới mưa đan thành Những lâu đài hoang Khi đã hết bao âu lo chán chường Quay đi đâu vẫn nguyên hình quê hương Từng bao nhiêu bể dâu Từng bao nhiêu buồn với đau Mà nay mới yên vui, nhìn thấy bóng trăng Vượt bao nhiêu làn ranh sáng tối Vượt bao nhiêu mùa giông bão rồi Tôi vẫn tôi đấy thôi ♪ Từng bao nhiêu bể dâu Từng bao nhiêu buồn với đau Mà nay mới yên vui, nhìn thấy bóng trăng Vượt bao nhiêu làn ranh sáng tối Vượt bao nhiêu mùa giông bão rồi Tôi vẫn tôi đấy thôi