Một làn gió mới mơn man vai buồn chắc vui từ đây Một làn nắng sớm xôn xao bên ngày tiễn đưa thơ dại Một trời sáng lóa sao em mơ hồ cứ ôm sầu chi Sao em ngẩn ngơ vậy? Chú nai rời xa bầy Bao giờ thì em mới lớn khôn đây? Thì dùng khúc hát thay câu kinh hiền, nhắc em dần thôi Thì dùng tiếng hát như mưa rơi về, đỡ khô môi cười Thì phải hát nữa đi em không ngừng, hát cho mẹ nghe Mẹ mong em lớn cho yên phận mình Đời vừa mới hai mươi thôi mà, nhiều buồn vui đằng trước Đời chỉ mới hai mươi sao già, và làn hơi buồn thế Này bài hát rất khoan thai nhu mì, để dành để em tập hát Phải hát lúc không vui không buồn, gọi bình an vào tâm ♪ Thì dùng khúc hát thay câu kinh hiền, nhắc em dần thôi Thì dùng tiếng hát như mưa rơi về, đỡ khô môi cười Thì phải hát nữa đi em không ngừng, hát cho mẹ nghe Mẹ mong em lớn cho yên phận mình Đời vừa mới hai mươi thôi mà, nhiều buồn vui đằng trước Đời chỉ mới hai mươi sao già, và làn hơi buồn thế Này bài hát rất khoan thai nhu mì, để dành để em tập hát Phải hát lúc không vui, không buồn, gọi bình an vào tâm