Bao lần giặt áo cho anh em phơi buồn trên bậu cửa Vết son trên áo chưa phai, bão lửa anh quên chùi Anh về vẫn nói yêu thương, em tin làm sao được nữa? Tay bồng tay bế hai con nên giận mà thương thân mình Là em, ba năm yêu chàng sao lắm dở dang Đong đưa thân mình nhọc nhằn cơm áo Là em Nắng đã tàn giờ ngẩn ngơ thương cảnh chợ chiều Hôn nhân là gì? Khổ mình em dặn dày sương gió Dăm ba lời thừa "yêu trọn đời" là chi hỡi anh! Tô vẽ đời mình bằng mồ hôi nhạt màu son phấn Ôi yêu là chi! giận thì giận mà thương quá nhiều Năm nào kết tóc se duyên tiếng yêu còn đương mặn nồng Ơi à anh hát ru con nghĩa tình đặt đâu cho vừa Đêm về anh nói thương em nghe chăng lời yêu ngọt ngào Nay mình em hóa chơ vơ đếm từng ngày sao xa vời Là em, thương con thương chồng hương sắc bỏ quên Đau thương riêng mình một thời xuân thắm Là anh Đêm quên nhà, bỏ người thương vui ở nơi nào! Hôn nhân là gì? Khổ mình em dặn dày sương gió Dăm ba lời thừa "yêu trọn đời" là chi hỡi anh! Tô vẽ đời mình bằng mồ hôi nhạt màu son phấn Ôi yêu là chi! giận thì giận mà thương quá nhiều Yêu người là khổ đau! Xin đừng phụ ngày sau Chân tình là bền lâu Cớ gì ta lạc nhau Hôn nhân là gì? khổ mình em dặn dày sương gió Dăm ba lời thừa "yêu trọn đời" là chi hỡi anh! Tô vẽ đời mình bằng mồ hôi nhạt màu son phấn Ôi yêu là chi! Giận thì giận mà thương quá nhiều