Vẫn là câu hát, con phố quen Vẫn là nỗi nhớ, không tên, nhờ gió mang đi đến bên em Mệt nhoài bước chân mình anh, ngược nỗi đau mình anh Và câu chuyện cũ đã hằn sâu vào những tháng ngày không có em Hẹn em nơi cuối đường, ngoài kia là bão giông ta dừng chân Kể nhau chuyện ngày ấy, chuyện ngày nay, rồi mai em bước đi bên ai Để lại con phố dài, để lại bao vấn vương ta gửi trao Lắng nghe chiều hôm ấy, lạnh vòng tay em đi mất Người đi cùng gió với mây trời về Nơi nắng xanh ươm ngập tràn tiếng cười Nơi tiếng yêu xưa không còn vương bờ môi của em Từng dòng ưu tư viết ra không người xem Lạnh căm từng phím với cây đàn nhìn em rẽ ngang sao duyên mình bẽ bàng Đành ôm tiếng yêu xưa lê dài nỗi đau theo tháng năm trôi Nhìn dấu yêu cứ thế phai phôi Hẹn em nơi cuối đường, ngoài kia là bão giông ta dừng chân Kể nhau chuyện ngày ấy, chuyện ngày nay, rồi mai em bước đi bên ai Để lại con phố dài, để lại bao vấn vương ta gửi trao Lắng nghe chiều hôm ấy, lạnh vòng tay em đi mất Người đi cùng gió với mây trời về Nơi nắng xanh ươm ngập tràn tiếng cười Nơi tiếng yêu xưa không còn vương bờ môi của em Từng dòng ưu tư viết ra không người xem Lạnh căm từng phím với cây đàn nhìn em rẽ ngang sao duyên mình bẽ bàng Đành ôm tiếng yêu xưa lê dài nỗi đau theo tháng năm trôi Nhìn dấu yêu cứ thế phai phôi Đành vậy thôi Ngày nào còn vấn vương trong từng hơi thở Người vội vàng bước đi anh vẫn bơ vơ Giờ ngàn lời nhớ thương chỉ là, kí ức chỉ là nỗi đau Người đi cùng gió với mây trời về Nơi nắng xanh ươm ngập tràn tiếng cười Nơi tiếng yêu xưa không còn vương bờ môi của em Từng dòng ưu tư viết ra không người xem Người đi cùng gió với mây trời về Nơi nắng xanh ươm ngập tràn tiếng cười Nơi tiếng yêu xưa không còn vương bờ môi của em Từng dòng ưu tư viết ra không người xem Lạnh căm từng phím với cây đàn nhìn em rẽ ngang sao duyên mình bẽ bàng Đành ôm tiếng yêu xưa lê dài nỗi đau theo tháng năm trôi Nhìn dấu yêu cứ thế phai phôi Đành vậy thôi