Hết rồi Ta đã hết rồi Từ lúc em trông thấy dáng ai Trông thấy dáng ai Thấp thoáng như là dáng anh Thấp thoáng như là dáng anh Giật mình hoảng hốt chiếc hôn trên môi Anh đã trao cho ai không phải em Đâu phải em Giận mình thoáng chốc réo lên suy nghĩ Khiến cho anh bẽ mặt giành lại công lý Tâm tư anh đang nghĩ gì mà lại làm như thế? Cô ta cho anh những gì mà làm anh u mê? Lửa gần rơm lâu ngày rồi cũng bén Lòng người rồi cũng lén phén Aw chỉ biết kêu trời trăng Anh nhốt em trong lồng chim (Không thể bay, không thể bay đi đâu) Để tìm ánh dương nữa rồi Đôi cánh em như tàn phế (Không thể bay, không thê bay đi đâu) Để tìm ra lối Đâu ai bói được phận mình Đâu ai bói được phận mình Đâu ai bói được phận mình Hết rồi Ta đã hết rồi Từ lúc em trông thấy dáng ai Trông thấy dáng ai Thấp thoáng như là dáng anh Thấp thoáng như là dáng anh Giật mình hoảng hốt chiếc hôn trên môi Anh đã trao cho ai không phải em (không phải em) Đâu phải em (đâu phải em) Giận mình thoáng chốc réo lên suy nghĩ Khiến cho anh bẽ mặt giành lại công lý Tâm tư anh đang nghĩ gì mà lại làm như thế? Cô ta cho anh những gì mà làm anh u mê? Lửa gần rơm lâu ngày rồi cũng bén Lòng người rồi cũng lén phén Aw chỉ biết kêu trời trăng Anh nhốt em trong lồng chim (Không thể bay, không thể bay đi đâu) Để tìm ánh dương nữa rồi Đôi cánh em như tàn phế (Không thể bay, không thể bay đi đâu) Để tìm ra lối Đâu ai bói được phận mình Đâu ai bói được phận mình Tâm tư anh đang nghĩ gì mà lại làm như thế? Cô ta cho anh những gì Cô ta cho anh những gì Đâu ai bói được phận mình