Người ta có thể thấu qua từng ánh mắt của anh Vậy mà em luôn bên anh sao không nhìn thấy? Nỗi buồn càng chất chứa sau những ngày ngập tràn nước mắt Anh cố trân trọng tình yêu chúng ta nhưng chẳng hề chi Giọt sương đang vây trong ánh mắt hay là trăng đã khuyết trong lòng? Ngày buồn trôi qua anh không sao đếm hết Mình từng tha thứ cho tất cả phải chịu đựng hàng ngàn nỗi đau ở trong lòng Hoá ra chỉ là mây trôi Anh không thể nói em sai, chẳng qua chính anh cố chấp Chấp nhận yêu em đến muôn đời sau anh không hối hận Đừng nhìn anh, tỏ vẻ em đang bất cần Chính lúc vô tâm của em làm trái tim anh không thể Anh không thể nói chia tay dẫu anh thật sự mệt mỏi Chấp nhận tổn thương, dù có bao lâu anh cũng chấp nhận Đừng hỏi anh vì sao anh phải thế này Những thứ mất đi sẽ chẳng bao giờ lấy lại được Chuyện đời tiếc nuối nhớ khi có thể giữ nhau Mà sao không chiếu cố, không chịu giữ tay? Để giờ hối hận chẳng tìm thấy người cho ta nỗi đau Nếu có đau cũng chỉ trách mình thôi Giọt sương đang vây trong ánh mắt hay là trăng đã khuyết trong lòng Ngày buồn trôi qua anh không sao đếm hết Mình từng tha thứ cho tất cả, phải chịu đựng hàng ngàn nỗi đau ở trong lòng Hoá ra chỉ là mây trôi Anh không thể nói em sai, chẳng qua chính anh cố chấp Chấp nhận yêu em đến muôn đời sau anh không hối hận Đừng nhìn anh, tỏ vẻ em đang bất cần Chính lúc vô tâm của em làm trái tim anh không thể Anh không thể nói chia tay dẫu anh thật sự mệt mỏi Chấp nhận tổn thương, dù có bao lâu anh cũng chấp nhận Đừng hỏi anh vì sao anh phải thế này Những thứ mất đi sẽ chẳng bao giờ lấy lại được Anh không thể nói em sai, chẳng qua chính anh cố chấp Chấp nhận yêu em đến muôn đời sau anh không hối hận Đừng nhìn anh, tỏ vẻ em đang bất cần Chính lúc vô tâm của em làm trái tim anh không thể Anh không thể nói chia tay dẫu anh thật sự mệt mỏi Chấp nhận tổn thương, dù có bao lâu anh cũng chấp nhận Đừng hỏi anh vì sao anh phải thế này Những thứ mất đi sẽ chẳng bao giờ lấy lại được Đừng hỏi anh vì sao anh phải thế này Những thứ mất đi sẽ chẳng bao giờ lấy lại được