Xưa khi ta nhóc con hay buồn Ba đi xa cứ mong khi nào ba mới về nhà Sau bao hôm nắng mưa mong chờ Sau lưng ba hát reo vui mừng ta đi công viên Xưa lon ton giữa trưa nắng hè Đang vô tư lấm lem mẹ đến chống hông gọi về Xưa đi thi lỡ quên ôn bài Roi trên tay mẹ vẫn la to mày nằm lên đây Thời gian dần trôi Ngày ta lớn tíc tắc tíc tắc như kim đồng hồ Rồi ta nhận ra Ta đã lớn đến thế đã lớn dưới một ngôi nhà Điều ta nói với ba nói với mẹ Nói ông bà với anh chị và nói các em Điều tuyệt nhất là gia đình Điều tuyệt nhất là gia đình Điều tuyệt nhất là gia đình Thương cho con lớn lên xa mẹ Ba bên con nắm tay vỗ về không sao ba đây Hai cha con mỗi hôm ra đường Con không quên con ngước lên cao chào mẹ con đi Đôi khi ba có hay lơ là Ba vô tâm có khi con thầm ước ba là mẹ Nhưng con tin dẫu có thế nào Ba yêu con ba sẽ hy sinh đời mình cho con