Bao lâu ta lại yêu một người? Một người yêu một đời Hà hà ha Ai ở bên anh cũng đã đi mất rồi Người từng là thế giới, bỗng dưng hóa xa vời Mà tại sao ... Yêu, và nhớ Những ngày chưa tổn thương dù sao anh vẫn nhớ Thương, những ngày xưa, còn không còn không giờ tan ca đón đưa Người buồn vì mưa hay mưa vì buồn Chiều nay thành phố như có mình ta Gom từng ánh nắng, hết ngày đem cất Đôi khi cần nhất người ta lại đi mất Bao lâu ta lại yêu một người? Một người yêu một đời? Hà hà ha Ai ở bên anh cũng đã đi mất rồi Người từng là thế giới, bỗng dưng hóa xa vời Mà tại sao, lòng còn thương, phủ đầy vấn vương? Bao lâu ta lại quên một người? Mình từng hạnh phúc quá Một lần yêu, ngàn lần hoài niệm chẳng thể xóa Dẫu đã biết tất cả tiếc nuối chỉ là mơ là thơ và Yêu đôi khi còn đáng sợ hơn nỗi cô đơn Yêu, và nhớ Những ngày chưa tổn thương dù sao anh vẫn nhớ Anh, kể từ ngày xa em vẫn chưa, tìm thấy một nửa như đã từng Giờ chờ đợi chi, sông sâu lạc bước Còn chi nữa? Những kỉ niệm về trong giấc mơ Và phải chăng cố gắng quên lại làm ta nhớ rất nhiều Thử hỏi đâm đầu một lần cần cố bao nhiêu? Bao lâu ta lại yêu một người? Một người yêu một đời Hà hà ha Ai ở bên anh cũng đã đi mất rồi Người từng là thế giới, bỗng dưng hóa xa vời Mà tại sao, lòng còn thương, phủ đầy vấn vương? Bao lâu ta lại quên một người? Mình từng hạnh phúc quá Một lần yêu, ngàn lần hoài niệm chẳng thể xóa Dẫu đã biết tất cả tiếc nuối chỉ là mơ là thơ và Yêu đôi khi còn đáng sợ hơn, nỗi cô đơn Đôi môi nhẹ vương trong làn sương gió mịt mù Để ai còn vương trong chiều tơ vương Người buồn vì mưa hay mưa vì buồn Chiều nay thành phố như có mình ta Gom từng ánh nắng, hết ngày đem cất Đôi khi cần nhất người ta lại đi mất.