Lúc gần rồi lúc xa Tình yêu chúng ta bao ngày qua Là thật hay do em tự tưởng tượng ra? Liệu ta có là gì của nhau? Ngàn câu hỏi vẩn vơ trong đầu Là vì anh quá đỗi mập mờ Dịu dàng anh đến cạnh bên Thì thầm chuyện trò mỗi đêm Lòng em từ lúc nào trở nên yếu mềm Được anh lo lắng quan tâm Tưởng tình cảm của anh chân thật Trong phút chốc trái tim tự dưng rung động Rồi nhiều khi anh lại hững hờ Lạnh nhạt để em mãi ngóng chờ Yêu nhưng anh không nói hay chỉ giả vờ yêu em? Là do em tự mình ảo tưởng Về vị trí ở trong lòng anh? Cũng do em cố chấp nên mới ngộ nhận Lúc gần rồi lúc xa Tình yêu chúng ta bao ngày qua Là thật hay do em tự tưởng tượng ra? Liệu ta có là gì của nhau? Ngàn câu hỏi vẩn vơ trong đầu Là vì anh quá đỗi mập mờ Người ta thường nói tình yêu đẹp nhất là khi ở lưng chừng mây Còn em thì khác, lại sinh lòng tham, lại mong nhiều hơn từng đấy Nên mới lún sâu đến mức không có cách nào vùng vẫy Vì anh không yêu nên mới mập mờ Nên anh mới ngó lơ Mặc cho em tương tư thương nhớ rồi đợi chờ Mộng tàn rồi thì người đừng mơ thêm cho con tim tan vỡ Rồi nhiều khi anh lại hững hờ Lạnh nhạt để em mãi ngóng chờ Yêu nhưng anh không nói hay chỉ giả vờ yêu em? Là do em tự mình ảo tưởng Về vị trí ở trong lòng anh? Cũng do em cố chấp nên mới ngộ nhận Lúc gần rồi lúc xa Tình yêu chúng ta bao ngày qua Là thật hay do em tự tưởng tượng ra? Liệu ta có là gì của nhau? Ngàn câu hỏi vẩn vơ trong đầu Là vì anh quá đỗi mập mờ Làm sao nắm bắt tâm tư một người không yêu Dù cố gắng nhưng chẳng thể hiểu Liều mình tiến một bước nhưng rốt cuộc anh lại lùi một bước Đặt niềm tin ở sai nơi mà ngỡ đúng người Nên chỉ có thể trách mình thôi Bởi anh chưa bao giờ thật lòng yêu em Lúc gần rồi lúc xa Tình yêu chúng ta bao ngày qua Là thật hay do em tự tưởng tượng ra? Liệu ta có là gì của nhau? Ngàn câu hỏi vẩn vơ trong đầu Là vì anh quá đỗi mập mờ Vì anh không yêu em nên mới tỏ ra mập mờ