Giá mà hoa chỉ nở hoa không ngày tàn Giá mình hợp nhau không ngày tan Hết là không còn nhau hết nhưng chẳng dừng Chẳng dừng say người đã từng Yêu bao nhiêu là nhiều mà nhiều sẽ bao nhiêu? Sao riêng ta tình si cho thanh xuân đời hoang phí Sao cứ phải đợi chờ một người ra đi Cơn đau ai làm ta ngả nghiêng thế cơ mà Liệu giờ ai có vương vai còn đợi chờ nhớ thương ai? Và lã lơi chơi vơi trong giấc say mộng mơ Nở nụ cười ấy trên môi, nhủ lòng này sẽ quên thôi Tim lầm lì muốn nghe ai thầm thì Có lẽ khi thôi thở than, là mặc cho lòng ngực vỡ tan Cố giấu che đi vết cắt nhưng sao hằng lên trên ánh mắt Cớ sao ai nỡ đành vì vết thương xưa chưa lành Làm vỡ tan thêm một con tim chân thành Ngày ta gặp nhau em quên mang nụ cười Buông lời chia tay cho mây giăng mù trời Em ơi ở đời, tình người thì sỏi đá thô sơ Nhưng anh chắc chắn với em 1 điều, anh chưa từng yêu ai vô cớ Là vì thương mới có nhớ lòng muốn trống nhưng còn chờ Anh đau thì quên cả cớ như tình ngủ thì anh còn mơ Em cô đơn hay vô ý, rót cho chén tình ấy đầy khi... Anh say đưa tay níu lấy em mang tâm hồn này chạy đi Vậy thì... Này người còn bận say ai sao mơ hồ đến Ta đem lòng yêu thương nay cơn đau vô bờ bến Liệu giờ một mai trong chúng ta ai sẽ bước qua Liệu giờ hai nỗi đau kia vì ai?