Anh có đôi tay chẳng ôm được hết muộn phiền Và có đôi tim ta cần, sao vẫn chưa đủ để giữ nhau lại Em như áng mây cao mà anh đâu thể nào chạm lấy Con phố không còn mộng mơ khi thiếu em Anh biết rồi đây ta sẽ bước qua nhau thế này Vài vệt nắng ấm giờ có còn vương đọng trên những tán cây Lỡ mai xa rời, thì anh phải tập quên bao thói quen Đi giữa phố không nắm tay người, chẳng được nghe nhau nói những lời yêu thương Những ngày cuối thu em cười dần in trong ký ức đâu nào nguôi Nơi mà ta bước hai phương trời, anh lại khóc, đớn đau nhân đôi em có biết Rồi nếu mai em cần một ai kế bên Thì anh vẫn ở đâu đấy chờ em Kìa con phố đã soi ánh đèn vào giọt mưa rớt rơi xuống đêm ướt mềm Anh vẫn dõi theo em Anh vẫn dõi theo em Ngày đông buốt giá hay mưa Tình ta như bài ca anh viết riêng dành tặng người Vậy mà em quên đi rồi Mình chia tay nhau từ đây Anh biết rồi đây ta sẽ bước qua nhau thế này Vài vệt nắng ấm giờ có còn vương đọng trên những tán cây Lỡ mai xa rời, thì anh phải tập quên bao thói quen Đi giữa phố không nắm tay người, chẳng được nghe nhau nói những lời yêu thương Những ngày cuối thu em cười dần in trong ký ức đâu nào nguôi Nơi mà ta bước hai phương trời, anh lại khóc, đớn đau nhân đôi em có biết Rồi nếu mai em cần một ai kế bên (để nắm đôi tay) Thì anh vẫn ở đâu đấy chờ em (oh oh) Kìa con phố đã soi ánh đèn vào giọt mưa rớt rơi xuống đêm ướt mềm Anh vẫn dõi theo em Những ngày cuối thu cạnh bên dần in trong kí ức đâu nào nguôi Nơi mà ta bước hai phương trời, anh lại khóc, đớn đau nhân đôi em có biết Rồi nếu mai em cần một ai kế bên Thì anh vẫn ở đâu đấy chờ em Kìa con phố đã soi ánh đèn vào giọt mưa rớt rơi xuống đêm ướt mềm Anh vẫn dõi theo em Vài giọt mưa rớt rơi ướt mềm mỗi đêm