Nỗi buồn là thứ đẹp nhất em đã để lại cho anh Bao gồm cả thương nhớ, vụn vỡ, đau đớn và ký ức Bao nhiêu mùa mưa nữa là bấy nhiêu mùa anh nhớ Vậy rồi sẽ bao nhiêu lần nữa thì ta mới có thể gần bên nhau Anh yêu em nhiều đến mức như vậy, sao em chưa một lần nhìn thấy Anh yêu em nhiều đến mức như vậy, sao em lại chọn cách buông tay Vì anh không thể yêu ai một ai khác, chỉ có thể là một mình em Dù anh không biết được lúc em khóc vì những lúc đó anh không cạnh bên Rồi vào một ngày nào đó, một người khác tốt hơn anh sẽ cho em một bờ vai, lúc nào cũng ở bên cạnh Vì anh là một kẻ tồi kẻ tồi mắt của em Rồi tới khi đôi mình sẽ gặp lại, sẽ được cười nói, sẽ giống như lúc xưa Vì anh lúc nào cũng muốn được gặp em, nói hết tiếng lòng làm sao để cho vừa Em sẽ không hiểu một khoảnh khắc nào đó, một người nào đó sẽ không còn là tất cả Trái tim tan nát không thể nào mà chấp vá, chúng ta sẽ không còn những cuộc cãi vã Mùa đông năm ấy, em đã ôm choàng lấy anh Ngay khoảng khắc ấy, con tim anh chẳng còn lạnh Anh chỉ mỉm cười vì mọi chuyện thành quá khứ, níu giữ em lại là việc anh đã cố thử Thôi có những chuyện cũ đã trôi qua đi Em đã không khóc về chuyện ngày xưa Thôi đừng tiếc nuối chi tháng ngày bên nhau Hình bóng ấy nay đã quá xa Anh và em hai người xa lạ Quên đi quên đi cuộc tình của đôi ta Anh rất nhớ em, thực sự rất nhớ em Anh rất nhớ em, thực sự rất nhớ em Vì anh không muốn bỏ lỡ một điều quý giá đang hiện diện ở trong cuộc đời này Bao nhiêu mùa mưa là bấy nhiêu nỗi nhớ Bao nhiêu lần yêu thì đôi ta lại tan vỡ Em đã không còn là những gì thuở đầu Anh chỉ tiếp tục để cố sống cho những ngày sau Anh rất ghét em, thật sự rất ghét em Anh rất ghét em, thật sự rất ghét em Vì lời mình chỉ toàn là viễn vông Đời này anh chỉ sống chung toàn ảo mộng Còn lại gì là những nhớ thương Đôi bàn tay chẳng thể chạm nhau Đừng bận lòng,đừng nói thêm chi Quá khứ ấy xin em cất giữ trong tim Để một mai bình minh thức dậy bình yên Trả cho em lại chút hồn nhiên Hình bóng ấy nay đã quá xa Anh và em hai người xa lạ Quên đi quên đi cuộc tình của đôi ta