Anh sẽ làm được anh nói rồi mà để cho giấc mơ một lần bay xa Hút hết điếu nhỏ có màu xanh lá Sai lầm lúc trước mong được bỏ qua Anh sẽ nổi tiếng anh nói rồi mà đừng nhìn anh bằng đôi mắt xa lạ Cho tụi nó về đúng vị trí Anh có death note đưa anh danh sách điền tên vào không cần suy nghĩ Tương lai màu xám, ước mơ màu xanh Phía trước là bóng đêm nhưng anh lao đi nhanh Không có ai thật lòng, cũng chỉ vì mục đích Có nguời thì im lặng, đa số toàn giải thích Em không nên tin anh anh nói rồi mà Thời gian chính là thứ chia cách đôi ta Sai lầm của lúc trước anh phải trả giá ác mộng quay về vào mỗi đêm nói anh không được thứ tha Và bên trái bên phải đâu là đúng đâu là sai Anh đang rất tỉnh táo nhưng sao lại mất tay lái Anh sống vì bản thân mình thì có gì là sai Làm vừa lòng người khác khiến anh quên anh là ai đừng cho đi quá nhiều khi nhận lại là số 0 Cũng đừng bắt chước ai hết đơn giản là không thể giống Và anh sẽ làm được anh nói rồi mà đi tìm một thiên đường cho riêng hai ta Không Như một thước phim dừng tại đây âm hưởng kéo lên một giàn dây Khi ánh mắt hai ta lỡ nhịp Tại sao? Không thể giữ cũng chẳng thể buông Những lời oán trách không ngừng tuôn Chỉ để lại kí ức, nỗi đau này em mang theo Vì em đâu muốn biết Tình mình bao nuối tiếc Không còn những mơ màng Khi người bước vội vàng? Không muốn biết Giọt buồn còn lưu trong đôi mắt anh Khiến thời gian lắng chìm Em đã lỡ điều gì? Chân không yên Tay không buông Tim không rung Tai không nghe Mắt không thấy Môi không cười Không thể tiếp tục em biết vậy mà Dang đôi bàn tay đẩy anh ra xa Tình cảm ta giống như cây đến mùa thay lá Anh đã gieo hạt nhưng chưa thấy ngày hái quả Không cần phải nói em biết là em cần ai Em luôn luôn đúng nhưng anh chưa bao giờ sai Cho đi tất cả anh cũng không cần nhận lại Nếu cuộc đời là ván cược anh đã dùng hết vận may Anh sẽ có thứ anh muốn bae anh nói rồi mà Anh lấy từ tay tụi nó không cần tặng anh quà Em nói anh háo thắng nhưng không có ai muốn thua âm nhạc là món quà anh bán linh hồn để mua Nếu như anh dừng lại, không thể biết kết thúc Mỗi khi muốn bỏ cuộc anh sẽ có thêm một chút Và anh sẽ làm được anh nói rồi mà đây chính là thiên đường cho riêng hai ta Không Như một thước phim dừng tại đây âm hưởng kéo lên một giàn dây Khi ánh mắt hai ta lỡ nhịp Tại sao? Không thể giữ cũng chẳng thể buông Những lời oán trách không ngừng tuôn Chỉ để lại kí ức, nỗi đau này em mang theo Vì em đâu muốn biết Tình mình bao nuối tiếc Không còn những mơ màng Khi người bước vội vàng? Không muốn biết Giọt buồn còn lưu trong đôi mắt anh Khiến thời gian lắng chìm Em đã lỡ điều gì? Chân không yên Tay không buông Tim không rung Tai không nghe Mắt không thấy Môi không cười