Hành trang em mang thật mau Gói mọi thứ về nhà Tình yêu em trao tặng anh giờ anh ném đi đâu? Con đường ấy qua được mấy Đâu mà thấy màu hồng Em mù quáng để anh lạc lối với tình khác chốn xa lạ Cớ sao tạo hoá cứ trêu em? Cớ sao mọi thứ không đi theo em muốn? Chắc duyên mình đến đây thôi anh Em học cách phải chấp nhận Có người biết yêu Cô đơn nhìn thấy rõ Có người biết đau Giữa vũ trụ bao la Bạn khuyên em nên rời xa Mối tình không lối thoát Mà em đâu có nào nghe vì yêu em vẫn lao theo Ba lần trước anh đều bước Sai một thước chẳng màng Em bật khóc trong tiềm thức vì anh đâu biết được Cớ sao tạo hoá cứ trêu em? Cớ sao mọi thứ không đi theo em muốn? Chắc duyên mình đến đây thôi anh Em học cách phải chấp nhận! Có người biết yêu Cô đơn nhìn thấy rõ Có người biết đau Giữa vũ trụ bao la Đừng gặp lại nhau Cho lòng càng thêm đau Ngàn lời anh nói là bao xót xa vô vàn Hãy ngoảnh mặt đi Thôi thì mình chia ly Bản nhạc ta viết giờ vẫn cất lên vô vọng Just pack my things and leave Go my way and set you free Cớ sao tạo hoá cứ trêu em? Cớ sao mọi thứ không đi theo em muốn? Chắc duyên mình đến đây thôi anh Em học cách phải chấp nhận Có người biết yêu Cô đơn nhìn thấy rõ Có người biết đau Giữa vũ trụ bao la Đừng gặp lại nhau Cho lòng càng thêm đau Ngàn lời anh nói là bao xót xa vô vàn Hãy ngoảnh mặt đi Thôi thì mình chia ly Bản nhạc ta viết giờ vẫn cất lên vô vọng Just pack my things and leave Go my way and set you free