Thôi anh hãy về... Mối duyên mình nhạt nhòa như khói mây Thôi anh cứ đi... Để em lại một mình trong xót xa Chiều buồn qua mau Bóng tối vây quanh mù khơi Ngồi ôm thương nhớ Nghe con tim anh lạnh giá... Em đâu có ngờ Mối duyên đầu tựa như chiếc lá khô Xoay trong bão giông Ngỡ duyên mình được đời chắp cánh bay Tình sao chua xót Nhức nối trong anh từng đêm Ừ! Thôi em nhé... Ta chia nhau từ đây... Nghe đêm đang thở dài, tình trót trao nay xa thật rồi Biết không người dòng lệ trào trên mắt ai Xưa qua bao phố quen từng nhịp chân vui khi có nhau Để bây giờ còn bước anh cô đơn lạc loài... Thôi... anh hãy về Cứ yên lòng rồi giông tố sẽ qua Em mong tháng năm Sẽ chôn vùi tình đầu tiên khó quên... Chờ cơn mưa đến Xóa hết nỗi đau triền miên... Ừ!... Thôi em nhé... Ta chia tay nhau... từ đây...