Anh về với em rồi mai lại đi Đường xa mang theo bao nhiêu tình ý Viết tên người yêu trên ba lô nặng trĩu Đêm quân hành dừng chân đồi hoa tím Nhớ xưa đôi mình hẹn nhau mà sao sáng Đâu bằng đôi mắt em Chúng mình cách xa mà vẫn gần nhau Tình yêu không mau phai như màu áo Dẫu cho thời gian đem tâm tư vào nhớ Lá rơi gọi mùa thu về sân úa Vẫn không bao giờ Không bao giờ ngăn cách đâu anh Không bao giờ Không bao giờ ân tình lại vỡ đôi Một người đi nghe thương sao thương nhiều quá Dáng một người em xinh sao quá xinh màu má Không bao giờ, không bao giờ giữa mùa hè tuyết rơi Một đời hoa không khi nào hai lần nở Trái mộng còn trinh nguyên khi đón anh trở về Với em, với em rồi anh lại đi Thì đôi tim non đâu xa vạn lý Áo anh nhuộm phong sương cho quê hương đẹp ý Lối trăng đầy tình em còn soi sáng Sẽ không bao giờ Không bao giờ ngăn cách đâu em ♪ Ngày nào ta xa nhau, anh bước sâu trong vùng tối nhạt nhoà Từng mùa đông theo qua, anh đã quen với đỉnh đời băng giá Xưa hôn em một lần rồi đau thương tràn lấp Anh yêu em một ngày và xa em trọn kiếp Nên anh yêu mùa đông, nên anh yêu mùa đông Ôi mùa đông của em Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình ái Anh chỉ là người say bên đường em nhìn thấy Anh đi đi người điên không biết nhớ và người say không biết buồn Những cuộc tình dương gian muôn đời không nghĩa lý Nhưng người vẫn tìm nhau trong vòng tay tình ý Như đôi ta niềm yêu xưa chỉ còn một vì sao em lẻ loi Trời lập đông chưa anh, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi? Để mặc em lang thang ôm giá băng ngỡ thầm người yêu tới Đêm chia ly em về, đường khuya em bật khóc Anh xa em thật rồi làm sao quên mùi tóc? Em hỡi em, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian? Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian? Anh hỡi anh, có phải tình băng giá là tình đẹp trên thế gian?