Kỷ niệm cuối đường xưa, người hôn lên tóc em dài Phút đầu nhìn nhau không nói Hỏi lòng thấy mình yêu, tình yêu trao đến ai Lệ tình lên mắt người Anh ơi, anh ơi biết chăng ngày ấy đâu rồi Câu thơ vu quy hành trang mang đến xa xôi Dù sóng gió vẫn nhớ con đường kỷ niệm xưa Và mãi mãi nhớ phút ban đầu chuyện tình yêu Cái phút ban đầu lưu luyến ấy Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên? Cái phút ban đầu lưu luyến ấy Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên? Ai quên được bao giờ? Ai quên được bao giờ? Ai quên được bao giờ? Kỷ niệm cuối đường xưa, chiều nao em đứng em chờ Bây giờ đường chung hai lối Vào tình thấy đẹp đôi, buồn đau giây phút thôi Giờ biệt ly suốt đời Anh ơi, anh ơi cách sông mình đến giang đầu Đưa nhau sang ngang từ đây thôi nói xa nhau Trời sóng gió sẽ hết cho mình buộc thuyền neo Vì đã nói tiếng nói chân thành của tình yêu Cái phút ban đầu lưu luyến ấy Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên? Cái phút ban đầu lưu luyến ấy Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên? Ai quên được bao giờ? Ai quên được bao giờ? Ai quên được bao giờ? Kỷ niệm cuối đường xưa, chiều nao em đứng em chờ Bây giờ đường chung hai lối Vào tình thấy đẹp đôi, buồn đau giây phút thôi Giờ biệt ly suốt đời Anh ơi anh ơi cách sông mình đến giang đầu Đưa nhau sang ngang từ đây thôi nói xa nhau Trời sóng gió sẽ hết cho mình buộc thuyền neo Vì đã nói tiếng nói chân thành của tình yêu