Đôi khi, đôi khi anh cứ đáp xuống như từ trên trời Thà rằng anh bay đi, bay mãi đi thôi Đừng ru em, con ong ngày thường vẫn thế quen mộng xây tổ Ngày thường quen em vắng chiếc môi hôn Mà trời cao tháng bảy, thả anh giọt rơi xuống nơi đây Tường hè héo khô đây, rồi em lại một phen ướt Cứ hỏi mình xem mỗi lần Nụ cười hờ ai giống mình trong đôi mắt ấy? Anh, hỡi con quỷ dưới ngầm! Hay anh trên trời? Sao chẳng tan đi đi mãi? Đừng thấm ướt nỗi khô kiệt tháng bảy! Chiếc hôn bỏ quên ấy nỗi mong một tình thường Đừng thấm em bằng giọt mưa xanh bóng! Anh, hỡi con quỷ dưới ngầm! Hay anh trên trời? Sao chẳng tan đi đi mãi? Đừng thấm ướt nỗi khô kiệt tháng bảy! Chiếc hôn bỏ quên ấy nỗi mong một tình thường Đừng thấm em bằng giọt mưa bỏng cháy tháng bảy! Đôi khi, đôi khi anh cứ đáp xuống như từ trên trời Thà rằng anh bay đi, bay mãi đi thôi Đừng ru em, con ong ngày thường vẫn thế quen mộng xây tổ Ngày thường quen em vắng chiếc môi hôn Mà trời cao tháng bảy, thả anh giọt rơi xuống nơi đây Tường hè héo khô đây, rồi em lại một phen ướt Cứ hỏi mình xem mỗi lần Nụ cười hờ ai giống mình trong đôi mắt ấy? Anh, hỡi con quỷ dưới ngầm! Hay anh trên trời? Sao chẳng tan đi đi mãi? Đừng thấm ướt nỗi khô kiệt tháng bảy! Chiếc hôn bỏ quên ấy nỗi mong một tình thường Đừng thấm em bằng giọt mưa xanh bóng! Anh, hỡi con quỷ dưới ngầm! Hay anh trên trời? Sao chẳng tan đi đi mãi? Đừng thấm ướt nỗi khô kiệt tháng bảy! Chiếc hôn bỏ quên ấy nỗi mong một tình thường Đừng thấm em bằng giọt mưa bỏng cháy! Anh, hỡi con quỷ dưới ngầm! Hay anh trên trời? Sao chẳng tan đi đi mãi? Đừng thấm ướt nỗi khô kiệt tháng bảy! Chiếc hôn bỏ quên ấy nỗi mong một tình thường Đừng thấm em bằng giọt mưa xanh bóng! Anh, hỡi con quỷ dưới ngầm! Hay anh trên trời? Sao chẳng tan đi đi mãi? Đừng thấm ướt nỗi khô kiệt tháng bảy! Chiếc hôn bỏ quên ấy nỗi mong một tình thường Đừng thấm em bằng giọt mưa bỏng cháy tháng bảy!