Hoh-hoh-hoh Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh Hoh-hoh-hoh Nhà tôi bên bến sông, có chiếc cầu nhỏ cong cong Hàng cau dưới nắng trong lá trầu không Chị tôi trông dễ thương, bán rau chợ cầu Đông í a Chị tôi chưa có chồng Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh, hoh-hoh-hoh-hoh, hoh-hoh-hoh-hoh Thời con gái lưng ong, có bao người thầm mong theo Mẹ giục con gái yêu, "Lấy chồng đi" Chị thương hai đứa em, thương mẹ già còn đau í a Chị chưa muốn lấy chồng Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh, hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh Vội nhớ đến những ký ức đã quá xa Lúc ấy bé lắm có biết đâu Thích bão giông ngập lũ Để cha bắt cá ngay trong sân nhà mình Con vui quên đi gió mùa về, ôi bao năm rồi Giờ tự nhiên khóc uh-uh-uh Ai cũng có tuổi thơ Ai cũng có ngày xưa Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh-hoh Hoh-hoh-hoh Rồi một đêm sáng trăng, có một người đàn ông qua Họ về xây chiếc cầu nối bờ sông Gặp chị tôi dễ thương mới đem lời cầu hôn í a Chị cũng muốn lấy chồng Hoh-hoh-hoh-hoh-hoh, hoh-hoh-hoh-hoh, hoh-hoh-hoh-hoh Nhiều năm xa cách xa, tôi trở về làng quê thăm Nhìn hàng cau xác xơ lá trầu khô Mộ chị tôi bé xinh đứng bên cầu lẻ loi ới a Mộ người chưa có chồng Mộ người chưa có chồng Thời gian trôi qua, những đứa bé lớn lên Nhưng ai ngăn mái tóc phai màu Ốm đau rồi đi mãi? Phải chăng ai yêu thương bên ta một thời cũng sẽ sang bên kia bầu trời rồi tìm nơi đâu? Ngồi buồn tôi nhớ Ai cũng có tuổi thơ Ai cũng có ngày xưa Giờ tự nhiên khóc Chị tôi chưa lấy chồng