Mùa hè vừa đến trước nhà Nắng rất vàng, không gian sao vẫn hoang mang Ngồi chờ tin nhắn trước thềm Gió đến nhiều nhưng sao im vắng tin nhau Và gió, níu tôi, kéo tôi chuyến đi Ở đó phố hoang, đóa hoa héo tàn Ở đó có bóng ai, có những đêm không màu Mùa hè đỏ nắng tháng năm Những tiếng ve kêu như chưa rống bao giờ Và bờ sông mất hút thuyền Lạ lùng bao sóng vỗ ngược Con tim như vách đá chơ vơ Và gió, cứ níu tôi, cứ kéo tôi những chuyến xa Ở đó những ái ân đã hóa thân những sắc màu Ở đó những bức tranh đã vẽ xong chẳng có hình Những vết son bối rối tô chẳng có viền Mùa hè đỏ nắng tháng năm Những tiếng ve kêu như chưa rống bao giờ Và bờ sông mất hút thuyền Lạ lùng bao sóng vỗ ngược Con tim như vách đá chơ vơ Và gió, cứ níu tôi, cứ kéo tôi những chuyến xa Ở đó những ái ân đã hóa thân những sắc màu Ở đó những bức tranh đã vẽ xong chẳng có hình Những vết son bối rối tô chẳng có viền Nghe mùa sang mà không giống như mùa hè Vì tôi như bình hoa vừa rơi vỡ tan trong lòng em Vì trong nắng mà không nhìn ra bóng tôi trên thềm nhà Vì âm thanh thời gian và môi đã khô như sợi khói Cứ níu tôi, cứ kéo tôi những chuyến đi Cứ níu tôi, cứ kéo tôi những chuyến xa Nghe mùa sang mà không giống như mùa hè Vì tôi như bình hoa vừa rơi vỡ tan trong lòng em Vì trong nắng mà không nhìn ra bóng tôi trên thềm nhà Vì âm thanh thời gian và môi đã khô như sợi khói Cứ níu tôi, cứ kéo tôi những chuyến đi Cứ níu tôi, cứ kéo tôi những chuyến xa