Bước cứ bước trên đường khuya lẻ loi, một mình anh cô đơn với trăng sao u hoài. Phố xá những đôi tình nhân thắm thiết, bàn tay trong tay mắt môi cười say đắm. Nhớ đến những êm đềm xưa dấu yêu, mình gặp nhau nơi đây dưới ánh trăng ngập tràn. Ánh mắt ấy trao lời yêu chứa chan, vậy mà sao, bao nhiêu ước mơ nay xa rồi. Lời hứa dĩ vãng sao dần phai tháng năm. Người nỡ cất bước không quay lưng nhìn anh. Để lại đây, nụ hồng héo hon yêu thương dần tan biến hoo... Hoo Người hỡi có biết khi tình anh đã trao. Là sẽ mãi mãi vẫn yêu người muôn kiếp. Trời khuya vắng, chỉ ánh trăng vàng soi bóng tôi