Nhớ lúc ấy em đến, sân khấu sáng đèn Người yêu em tay đan tay, trong ngày hẹn đầu tiên Chàng thâu đêm đợi mua, tặng em một đôi vé Tuổi 18 ngây thơ, tình đầu trôi như giấc mơ. Rồi tôi hát bài ca, bài ca hát nỗi lòng em Lá thư vội từ biệt, tiếng yêu ba năm cũng lãng quên Nhớ đêm bước đi lẻ loi nơi sân tàu vội vã Bỗng đâu đó vang khúc ca quen thuộc tôi hát Hey hey, chợt em khóc giữa bao người. Vẫn nhớ lúc em đến, sân khấu sáng đèn Tình yêu năm hai lăm thanh xuân, tươi hơn màu ngàn hoa Người em yêu lại mang cành hồng trao tình nhân khác Chẳng than trách chi ai, chỉ bật nhạc nghe cả đêm Rôi tôi hát bài ca, bài ca hát nỗi lòng em Bước qua ngày từng ngày, đớn đau xem như những áng mây Mỗi đêm uống say bên bạn đi karaoke Hát lên khúc ca quen thuộc bao lần tôi hát Hey hey, rồi em khóc giữa bao người. Rồi tôi hát bài ca, bài ca hát nỗi lòng em Những mơ mộng một thời, bước qua ba mươi chẳng dễ hơn Bỗng cô gái mang trái tim lỡ yêu anh ấy Muốn em hãy lui bước và chúc cho duyên đấy Hey hey, là ai chúc cho duyên ai? Rôi tôi hát khúc ca, bài ca có chính chúng ta Giấu đi điều muộn phiền, giấu đi những khi cô đơn Tháng năm vẫn trôi cuốn theo biết bao nụ cười nước mắt Hát trong tiếng vang vỗ tay sao tôi lại đang khóc Hey hey, là tôi khóc giữa bao người Vẫn bóng dáng em đến, sân khấu sáng đèn Giơ' đây sau bao năm trôi qua, em càng xinh đẹp hơn Kìa tay ai nhẹ lay, "mẹ ơi sao mẹ khóc đấy?" Cạnh bên dáng thân quen, người đàn ông đang ngủ say. Co'n em vẫn say sưa, ngô'i lặng nghe những khu'c ca.