Tình hỡi Như mây chiều đang cuốn mau Như hương nồng nương gió theo Cho vương về bao cơn đớn đau Tình hỡi Như tay ngà đang vỡ tan Như trăng tàn sau đêm gối chăn Anh xa rồi, đời sẽ vắng ngắt Người hỡi Mênh mông về tràn muôn lối Trong tim sầu, tình hấp hối Anh đi rồi là thấy nỗi chết trong đời Tình hỡi Như hoa tàn trong nắng hanh Như mưa mùa trôi rất nhanh Bao ân tình xưa rất xanh Đời sẽ vắng tanh Tình hỡi Sao điên rồ, sao vắng xa? Sao mơ hồ, sao thiết tha? Khi vang âm rồi khi nín câm Tình hỡi Thôi xa rồi câu ái ân Thôi quên dần môi thắm hôn Anh xa rồi, đời sẽ tối ám Người hỡi Tôi xin thề tình chôn kín Trong góc hồn buồn cũ kỹ Anh đi rồi là thấy nỗi chết đang về Tình hỡi Như quan tài trong đám ma Như linh hồn quanh khuất xa Vương trong chiều hoang ươm nắng tơ Rồi sẽ biến đi Huh, tình hỡi Như hoa tàn trong nắng hanh Như mưa mùa trôi rất nhanh Bao ân tình xưa rất xanh Đời sẽ vắng tanh