Anh, tại sao mưa chiều đến? Tôi tại sao buồn mông mênh? Tôi ngồi đây lòng chợt thấy Xa một góc đời ngây say Xa bao niềm yêu dấu đầy Và em ơi có hay nỗi buồn tôi hôm nay? Sao không là cánh chim tìm về? Sao không là tiếng vui tràn trề? Sao đi về những đêm buồn bã, hoang mê? Sao không là giấc mơ một đời? Sao không còn với nhau một thời? Sao không và tại sao là không? Sao không và tại sao là không? Trong thuyền tình người rẽ lối Nghe đợt sóng buồn xa khơi Đem trọn linh hồn mình đến Bên nhạc khúc chiều chơi vơi Sao không còn nghe sóng gọi? Và đêm qua như những đêm tôi thầm hỏi Sao không và tại sao là không? Sao không là cánh chim tìm về? Sao không là tiếng vui tràn trề? Sao đi về những đêm buồn bã, hoang mê? Sao không là giấc mơ một đời? Sao không còn với nhau một thời? Sao không và tại sao là không? Sao không và tại sao là không? Dù biết mây vẫn bay khuất xa bầu trời Và dẫu ta mất nhau, cơn đau còn mãi Khao khát tháng năm về lại Trên những dấu xưa tình dài Ngày ấy niềm mơ ước một thời chưa phai Sao không là cánh chim tìm về? Sao không là tiếng vui tràn trề? Sao đi về những đêm buồn bã, hoang mê? Sao không là giấc mơ một đời? (Sao không) Sao không còn với nhau một thời? Sao không và tại sao là không? Sao không và tại sao là không? Sao không là cánh chim tìm về? Sao không là tiếng vui tràn trề? Sao đi về những đêm buồn bã, hoang mê? Sao không là giấc mơ một đời? (Sao không, sao không) Sao không còn với nhau một thời? (Sao không) Sao không và tại sao là không? Sao không và tại sao là không? Sao không và tại sao là không?